31-40 Phép Lạ Đức Mẹ Ban

31.  32.  33.  34.  35.  36.  37.  38.  39.  40. 

31. 

Ở Braganza có một thanh niên cũng rời Hội và sống đời trụy lạc. Một hôm, trong tuyệt vọng anh muốn phóng xuống sông tự tử. Nhưng trước khi thực hiện ý định điên rồ, anh xin Đức Mẹ, "Mẹ ơi, con đã từng phục vụ Mẹ trong Hội, cứu con Mẹ ơi." Tức thì Đức Mẹ hiện ra với anh. Ngài nói, "Con làm gì thế? Bộ con muốn hủy cả hồn lẫn xác hay sao? Đi xưng tội và trở lại với Hội ngay lập tức!" Khuyến khích bởi Đức Mẹ, anh tạ ơn Người và hoán cải.


32. 

Có một nhà tu hành, trong cơn giận dữ đã giết chết bề trên của mình. Sau án mạng, anh bỏ trốn và đến thành Barbary, ở đó anh bỏ đạo, lấy vợ và sống một cuộc đời tội lỗi. Anh chẳng làm một điều lành gì, ngoài đọc một kinh Kính Lạy Nữ Vương mỗi ngày.

Một hôm, khi đang đọc Kinh này ở một nơi thanh vắng thì Đức Mẹ hiện ra khuyên anh trở lại và hứa là sẽ cứu giúp anh. Lúc về nhà, người vợ thấy anh buồn rầu qúa đỗi thì hỏi cớ sự. Anh tỏ bầy cùng người bạn trăm năm về tình trạng tội lỗi của mình và về việc được trông thấy Đức Mẹ. Người vợ thông cảm, cho anh tiền về quê, và còn khuyên anh đem theo một người con. Anh trở lại tu viện cùng với đứa con. Các cha trong Dòng giơ tay đón nhận người con tội lỗi trở về. Kẻ thống hối sau này đã sống và chết trong thanh danh của một vị thánh.


33. 

Một học sinh được dạy đọc câu này mỗi khi trông thấy ảnh hay tượng Đức Mẹ, “Kính Mừng Maria, Mẹ đầy thương xót.” Khi sắp chết Đức Mẹ hiện ra với anh ta và hỏi, “Con ơi, con không biết Ta sao? Ta là Mẹ Thương Xót mà con đã chào bao nhiêu lần đó.” Và khi lâm chung, người đầy tớ của Đức Trinh Nữ đã giang tay ra như là được Đức Mẹ đón đi về hưởng Nhan Thánh Chúa.


34. 

Có một kẻ tội lỗi coi như vô vọng, không biết có được rỗi linh hồn. Anh này chỉ đọc câu này mỗi ngày, "Nhờ Mẹ che chở ..,"Sub tuum presidium..." Một lần kia Đức Mẹ soi sáng cho anh để anh có ý tưởng vào dòng. Sau đó, anh đã sống cuộc đời tu trì đầy gương sáng và chết lành.


35. 

Vào năm 1610, tại thành Turin có một người theo dị giáo, cho đến chết cũng không muốn ăn năn trở lại dù cho các linh mục đã cầu nguyện cho anh trong tám ngày ròng rã. Sau cùng có một cha đã gần như ép buộc anh phải đọc câu này, "Lạy Mẹ Chúa Giêsu, xin cứu giúp con." Và kẻ theo dị giáo đã tỉnh dậy và kêu lên là "Cho con rửa tội." Hai tiếng đồng hồ sau, sau khi được rửa tội anh về hưởng hạnh phúc Thiên Đàng.


36. 

Một kẻ ngoại đạo ở Ấn Độ đã nghe nói nhiều về quyền phép của Đức mẹ. Anh đã chạy đến cùng Mẹ khi sắp rời cõi thế. Đức Mẹ hiện ra với anh và nói, "Hãy trở thành con Chúa, vì con đã chạy đến cùng Ta." Ngay lập tức anh khỏi bệnh và xin được rửa tội. Nhiều người đã xin rửa tội từ phép lạ này.


37. 

Năm 1610, ở Madrid có một người kính mến Đức Mẹ hết lòng, đặc biệt là ảnh Đức Mẹ Antioch. Vợ của anh ghen lạ kỳ với ảnh Mẹ. Mỗi Thứ Bẩy anh đi chân đất để vợ không biết khi anh ta lén lút đi thăm viếng ảnh Mẹ. Một lần kia vì ghen tức qúa sức người vợ đánh đập anh thật tàn nhẫn. Vì qúa phẩn uất anh treo cổ tự tử. Nhưng ngay lúc linh hồn sắp lìa khỏi xác anh xin Đức Mẹ cứu giúp. Và một bà rất xinh đẹp hiện ra và cắt sợi dây thừng cứu sống anh. Trở về nhà, anh kể lại sự việc cho người vợ anh nghe. Chị ta ăn năn hối lỗi và hai người sống trong hạnh phúc, và cùng yêu mến Mẹ Thiên Quốc.


38. 

1613, tại thành Valentia có một kẻ qúa xấu hổ để xưng một tội đã phạm. Từ đó, anh phạm thêm một tội nữa là đã không xưng tội cách trọn. Một hôm vì không thể chịu được sự cắn rứt lương tâm, anh đi viếng Đức Mẹ ở Halle để khuây đi nỗi hối hận. Lạ thay, khi vừa đến cửa nhà thờ thì như có một sức mạnh vô hình đã đẩy anh ra ra, không cho vào. Anh nhủ lòng là phải đi xưng tội, và ngay lập tức anh đi vào nhà thờ như không. Sau khi xưng tội, anh về nhà với lòng an ủi vô biên.


39.

Khi đi viếng một nhà thờ có bàn thờ Rất Thánh Trinh Vương, Adam, một thầy dòng Cistercian, đã qùy gối phía ngoài để cầu nguyện vì cửa nhà thờ đã đóng. Khi ngài chưa kịp qùy xuống thì ngài thấy cánh cửa tự động mở ra. Ngài đi vào và thấy Đức Mẹ hiện ra trong sự sáng láng đẹp đẽ. Mẹ nói với ngài, "Adam, hãy đến gần, con có biết ta là ai không?" Adam trả lời, "Dạ con không biết, Bà lài ai?" Bà trả lời, "Ta là Mẹ Thiên Chúa. Con nên biết, vì sự sùng kính của con đối với ta, Ta sẽ luôn gìn giữ con." Và Đức Mẹ đã đặt tay lên đầu của ngài và chữa hẳn căn bệnh đã hoành hành ngài bao năm.


40. 

Khi đi viếng nhà thờ Đức Mẹ, một phụ nữ đã không cho chồng biết. Sau đó, một cơn bão lớn đã không cho phép bà trở về nhà đêm đó. Bà rất lo sợ người chồng sẽ rất giận dữ, nhưng chỉ biết phó thác cho Mẹ. Hôm sau, bà về nhà và ngạc nhiên khi thấy người chồng vẫn đối xử tử tế với mình. Dò hỏi thì biết được là đêm hôm trước Đức Mẹ đã gỉa hình bà để chăm sóc nhà cửa như một nữ tì. Bà liền kể cho chồng bà nghe mọi sự. Từ đó cả hai cùng tôn kính Mẹ đặc biệt.