Thánh Lễ Misa

FR. O’SULLIVAN 

Từ xưa tới nay chưa có một vị thánh nào có đủ tài hùng biện để nói lên nổi sự kỳ diệu của Thánh Lễ Misa. Các đấng cũng chưa bao giờ có thể diễn tả được sự tuyệt vời của đề tài cao quí này.

Thánh Bonaventura nói: “Sự kỳ diệu của Thánh Lễ Misa nhiều như sao trên trời, như cát dưới biển.” Thánh Lễ là sự diễn lại cuộc tử nạn của Chúa Giêsu trên Thánh Giá ngày xưa, cho nên thánh lễ Misa là một sự kỳ diệu khôn lường trong thế giới này, một kho tàng chứa đầy mầu nhiệm cực kỳ huyền diệu. Trên trái đất không có gì có thể so sánh được; và trên Thiên Đàng cũng không có gì lớn lao hơn, kỳ diệu hơn thánh lễ Misa.

Khi dự lễ với một tâm hồn sốt sắng, chúng ta được hưởng chứa chan những ân huệ, những chúc lành, những đặc ân của Thiên Chúa. Thật đáng buồn khi thấy bao người Công Giáo quá hững hờ, thờ ơ với thánh lễ. Sự hy sinh cao quí trên đồi Canvê được thực hiện lại ngay bên nhà họ, nhưng họ quá lười biếng đến dự lễ. Các linh mục, các bậc cha mẹ, các người phụ trách về giáo lý nên khuyến khích, thúc giục giáo dân, con cái, học sinh đi lễ và học hỏi thêm về sự cao quí của thánh lễ. Trên đời này không một con người hiểu biết nào có thể lơ là nếu họ thật sự biết được sự kỳ diệu khôn lường vô cùng cao quí của thánh lễ Misa. Những tôn giáo khác, những người ngoại đạo có thể đặt câu hỏi tại sao những người Công Giáo như chúng ta không chịu đi lễ hằng ngày nếu chúng ta tin thật khi cử hành thánh lễ trên bàn thờ nhờ việc chủ tế đọc lời Truyền Phép thì sự chết của Chúa lại tái diễn như xưa trên đồi Canvê.


Nếu tin tại sao chúng ta không đi dự lễ? Thánh Augustine phàn nàn, có nhiều kẻ tà giáo, ngoại đạo đã châm biếm những người Công Giáo vào thời của ngài rằng: “Nếu thật sự các người tin tưởng Thiên Chúa của các người là Đấng tốt lành, là tình thương vô biên cao cả hằng ngự trên bàn thờ, tại sao các người khinh rẻ không đến thờ phượng Đấng mà các người cho là Thiên Chúa thật?  Trong khi các người buộc tội chúng ta là những kẻ thờ lạy bụt thần, nhưng ít ra chúng ta tin các vị ấy là những đấng tốt lành và chúng ta đến tôn kính họ chứ không giống như các người vậy.”


Thánh Louis và Thánh Lễ. Louis, vị hoàng đế nước Pháp, một vì hoàng đế tốt lành, một người rất siêng năng làm việc, ngài đam mê hoạt động hơn bất cứ một người đàn ông nào trong xứ sở của ngài, vậy mà ngài vẫn tìm thời giờ để dự hai ba thánh lễ mỗi ngày. Mấy người cận thần của ngài nói: “Hoàng thượng đã đóng thuế quá nhiều cho những thánh lễ.” Ngài trả lời: “Nếu ta dành thời giờ săn đuổi những thú vui, tham dự những bữa tiệc linh đình với bạn bè, coi hát mỗi ngày, có thể các người than phiền rằng ta đã dành thời giờ quá nhiều cho những thú vui đó. Nhưng các bạn tốt của ta ơi. Các người quên rằng ta dự thánh lễ mỗi ngày không phải chỉ để cầu nguyện cho bản thân ta mà còn cầu cho cả đất nước của ta, vì ngoài những thánh lễ ra ta không còn cách nào khác tốt hơn là chuyện đó.”


Thánh Louis đã ám chỉ hàng ngàn người Công Giáo: “Họ có thể dự thánh lễ mỗi ngày nhưng họ không làm. Nếu họ hy sinh chút ít thời giờ đi lễ, họ có thể lãnh nhận được vô vàn ân sủng ngoài sự tưởng tuợng của họ. Thật không hiểu được, không thể giải thích tại sao bao người Công Giáo không chịu dự lễ mỗi ngày để lãnh nhận  bao ân huệ từ trời cao, vì dự một thánh lễ giá trị cả ngàn ngày ân sủng cho họ. Họ không hiểu được bao ơn huệ tuyệt vời và những ích lợi mà họ lãnh nhận được bởi thánh lễ.”


Thánh Simon De Monfort. Ngài là một tướng lãnh, một vị anh hùng lừng danh. Một lần kia, trong khi ngài đang dự lễ thì hầu cận vô báo địch đang tấn công thành. Không nao núng, ngài bình tĩnh trả lời: “Thánh lễ xong ta sẽ tới.” Sau thánh lễ, ngài vội vã đến với đội quân đã tập trung sẵn ở một địa điểm. Ngài bảo họ phải có lòng trông cậy Chúa.


Với con số 800 quân lính, bộ binh và kỵ binh, ngài ra trận không hề nghĩ có thể bị lọt vào tay địch trong thành Muret, vì bên địch đông hơn với số quân 40.000 người được dẫn đầu bởi hoàng đế Dragon và Raymond thành Toulouse.


Hai nhóm này là những thành phần tà giáo cố tình gây chiến tranh. Khi cổng thành mở ra, ngài và đội quân xông vào đám địch quân làm tán loạn hàng ngũ của họ. Sau đó ngài đã thắng trận một cách vẻ vang.


Barronius xác nhận rằng hoàng đế Lothaire dự ba thánh lễ mỗi ngày, ngay cả lúc ông đi đánh trận với đội quân của ông.


Trong Đệ I Thế Chiến, Marshal Foch, một anh hùng nổi tiếng và cũng là chỉ huy trưởng của lính Pháp. Ông dự lễ mỗi ngày, ngay cả những lúc cảnh tình nguy ngập.


Một sáng sớm hoàng đế Otho Đức quốc, triệu vời những sĩ quan và cố vấn lãnh tụ vô họp trong cung điện Worms.

Công tước Bohemia là một ông hoàng có chân trong thượng hội đồng. Ngài có thói quen đi lễ mỗi ngày nên sáng đó tới trễ. Sự chậm trễ này khiến cho Hoàng Đế Otho giận dữ; thay vì chờ công tước tới để nhóm họp, ông bắt phải khai mạc ngay; ông còn ra lệnh cho những người có mặt tại buổi họp bữa đó không cần phải tỏ sự lễ phép hay chào hỏi khi công tước tới. Không bao lâu thì công tước bước vô; những người có mặt tại đó đã vô cùng ngạc nhiên khi thấy vị Hoàng Đế là người đầu tiên đứng dậy một cách hấp tấp tỏ vẻ rất cung kính đối với vị công tước này. Sau buổi họp, Hoàng Đế Otho nhận thấy sự ngạc nhiên biểu lộ trên gương mặt những người có mặt tại đó vì thái độ thay đổi đột ngột của mình đối với công tước.

Thường thì có rất nhiều sự đặc biệt xảy ra cho những người say mê dự lễ mỗi ngày. Sau đây là những chuyện xảy ra có liên quan tới thánh lễ :




THÁNH LỄ LÀ GÌ?


Mỗi thánh lễ là một sự thần bí kỳ diệu phi thường, vì tất cả những công nghiệp vô cùng của Con Chiên Thiên Chúa trên thập giá lại được diễn lại như lần đầu Chúa Giêsu tử nạn trên đồi Canvê.


Thánh Augustine nói: “Thật tuyệt vời cho những linh mục vì họ được ôm ấp Chúa Kitô trong đôi tay mỗi lần họ dâng thánh lễ.” Và trong thánh lễ, Máu Thánh Chúa tuôn ra để canh tân cho những linh hồn tội lỗi.” Bởi vậy thánh lễ được coi ngang hàng với những sự hy sinh của Chúa trên đồi Canvê. Trong thánh lễ Chúa cũng chết giống như lần đầu khi Chúa chết trong ngày Thứ Sáu Tuần Thánh. Do đó thánh lễ có giá trị vô biên như cái chết trên đồi Canvê của Chúa, và đổ xuống cho loài người những ơn ích vô biên của thánh lễ. Thánh lễ và đồi Canvê là một, có khác chăng là một bên là hình ảnh đồi Canvê, còn bên kia là hình ảnh bàn thờ. Trong mỗi thánh lễ, Máu Thánh Chúa lại đổ ra cho chúng ta lần nữa.


Thánh John Damascene nói: “Nếu ai mong mỏi được biết làm cách nào bánh thánh trở thành Thánh Thể của Chúa Kitô, tôi sẽ nói cho người đó biết là: “Chúa Thánh Thần bao trùm lấy vị linh mục và tác động trên người như đã tác động trên Đức Mẹ Đồng trinh xưa kia khi Thiên Thần tới truyền tin cho Đức Mẹ.” Vì thế, có thể nói một cách rất bóng bẩy như thánh Bonaventure: “Thiên Chúa khi ngự xuống trên bàn thờ không khác gì lần đầu Người xuống thai trong lòng Trinh Nữ Maria.”


Trên trái đất và ngay cả trên Thiên Đàng không có gì làm vinh danh Chúa hơn là dự thánh lễ, đồng thời chúng ta cũng lãnh nhận biết bao ơn sủng của Chúa. Với thánh lễ chúng ta dâng lên Chúa sự chúc tụng lớn lao nhất, vinh danh nhất, Chúa mong muốn cho chúng ta dâng lên Chúa sự cám ơn hoàn hảo nhất, vì tất cả những ân huệ Chúa ban cho chúng ta cũng là cách cho chúng ta ăn năn sửa đổi những lỗi lầm. Không có cách nào tốt hơn bằng cách dâng thánh lễ để cầu nguyện cho kẻ có tội ăn năn trở lại. Nếu các bà mẹ muốn dâng lễ cầu cho những đứa con lầm lạc; hoặc các bà vợ cần cầu cho những ông chồng bê bối hay khô khan nguội lạnh thì thánh lễ Misa sẽ là cách tốt nhất để cầu nguyện cho họ.


Không có sự cầu nguyện nào đắc lực hơn là dâng thánh lễ cầu cho các linh hồn trong Lửa Luyện Tội, vì dưới đó có thể là cha mẹ, là anh em, thân bằng quyến thuộc của mình, chúng ta có thể giúp họ giải thoát những đớn đau một cách dễ dàng bằng cách dự thánh lễ để cầu cho họ.


CÁC THÁNH NÓI GÌ VỀ THÁNH LỄ


Để chứng minh những gì chúng tôi vừa trình bày trên đây. Chúng tôi xin viện dẫn những lời các thánh và các nhà tiến sĩ thánh thiện phát biểu:


Thánh Lawrence Justinian nói: “Không có lời cầu nguyện hoặc một việc lành nào làm vui lòng Chúa hơn là thánh lễ Misa.” Và, “Không miệng lưỡi nào có thể diễn tả được bao đặc ân, bao chúc lành chúng ta nhận được từ thánh lễ. Kẻ tội lỗi được ơn tha thứ. Người sốt sắng được thánh thiện hơn. Những lỗi lầm được chữa lành bởi thánh lễ.”


Thánh Alphonsus: “Ngay cả chính Thiên Chúa cũng không thể làm gì thánh thiện hơn, tốt lành hơn và cao cả hơn thánh lễ Misa.”

Thánh Thomas dạy: “Thánh lễ là sự diễn lại trên bàn thánh việc xảy ra trên đồi Canvê xưa, bởi vậy mỗi thánh lễ đem tới cho người dự những ích lợi ngang với những sự hy sinh của Chúa Kitô trên đồi Canvê.


Thánh John Chrysostom: “Thánh lễ có giá trị ngang với sự hy sinh của Chúa Kitô trên đồi Canvê.”


Thánh Bonaventure: “Thánh lễ là tất cả tình yêu của Chúa được gói trọn trong đó những ích lợi cho con người. Thánh lễ ban bố cho thế giới những lợi ích không ít qua cuộc tử nạn của Chúa Giêsu.


Thánh Hanon Giám Mục thành Cologne: “Có một lần ngài nhìn thấy trái cầu đẹp dị thường và sáng chói chạy quanh chén rượu lễ khi ngài truyền phép, và rồi trái cầu đó đi vào chén rượu. Ngài kinh sợ đến nỗi không dám tiếp tục dâng thánh lễ. Nhưng Thiên Chúa cho ngài biết sự việc thường xảy ra như vậy trong mỗi thánh lễ mặc dù mắt người trần không thấy được. Bánh thánh biểu hiệu dấu trường sinh vì là Máu Thịt Chúa Kitô, Đấng cao cả vô biên làm tràn ngập Thiên Đàng với sự uy linh của Người. Tại sao chúng ta không nhận thức được như vậy?


Thánh Odo nói: Hạnh phúc của thế giới tới từ thánh lễ Misa.”


Thánh Timothy: “Thế giới này có thể bị hủy diệt từ lâu bởi tội lỗi con người nếu không có thánh lễ. Cuộc đời này không có gì có thể cho chúng ta nhiều ơn lành bằng thánh lễ.”


Thánh Fornerius diễn tả: Dự một thánh lễ, chúng ta sẽ làm Chúa rất vui ong; sẽ lãnh nhận biết bao ơn ích, bao đặc sủng từ Thiên Chúa cho cuộc hành trình về quê thật.”


Thánh Marchant ca ngợi: “Nếu chúng ta dâng lên Thiên Chúa Ba Ngôi tất cả những sự đền tội, những lời cầu nguyện, những việc lành của các thánh. Nếu chúng ta dâng những dòng máu thác lũ, những chịu đựng đau đớn của các Tông Đồ, và cả triều thần thánh tử đạo cũng vẫn không bằng một thánh lễ, bởi thánh lễ thật sự là sự hiến tế, sự hy sinh trên đồi Canvê. Trong thánh lễ Chúa Giêsu dâng lên Thiên Chúa Cha Hằng Sống tất cả những đớn đau, nhục nhã, khổ hình, những công nghiệp về cuộc tử nạn và cái chết đau thương khủng khiếp của Người năm xưa.”Thánh lễ cho chúng ta những ân huệ lớn lao nhất, những chúc lành, những đặc ân trong tinh thần lẫn vật chất, những ân sủng mà chúng ta không thể nào gặt hái được ở những cái khác. Nhờ thánh lễ chúng ta có thể tránh được bao sự nguy hiểm từ ma quỉ, thế gian đang đe dọa chúng ta.


Thánh Anphongsô, môt vị thánh đáng kính ca ngợi thánh lễ: “Lý do nào khiến Thiên Chúa ban cho chúng ta tất cả những ân huệ? Thánh lễ là một của báu vô giá, bởi vì, tất cả những lời cầu nguyện, những việc lành của các Thiên Thần và các thánh, dù họ đầy những công trạng vinh hiển cho Chúa không tả hết được. Mặc dù việc lành của họ vô bờ bến, vẫn không thể sánh được với sự hy sinh vô bến bờ của thánh lễ. Tất cả những sự tạo dựng trên Thiên Đàng, dưới trái đất, cũng như mặt trời, mặt trăng, tinh tú, núi non, biển cả, mọi kỳ công của tạo vật, mọi người, mọi vật trên trái đất cùng các Thiên Thần, cũng không một người nào, hay bất cứ một sự gì có thể sánh được với Thiên Chúa, bởi vậy không có việc lành nào, sự thánh thiện nào bằng một thánh lễ, vì thánh lễ là Chính Thiên Chúa. Chính con Thiên Chúa làm của lễ hiến tế đền thay cho tội lỗi nhân loại.”


CÁC THIÊN THẦN VÀ THÁNH LỄ


Thánh Gregory nói: “Thiên Đàng mở cửa cho vô số Thiên Thần tới dự thánh lễ.”

Thánh Augustine: “Các Thiên Thần vây quanh giúp các linh mục dâng thánh lễ.”

Thánh John Chrysostom: “Khi thánh lễ dâng lên, thánh đường tràn ngập Thiên Thần. Họ vây quanh phủ phục và tôn kính thờ lạy Đấng hiến tế trên bàn thờ.”


Thánh lễ là cả một sự tuyệt vời vì tình thương Thiên Chúa và sự khoan hồng của Người vô giới hạn. Thật không có cơ hội nào thuận tiện hơn để cầu xin những ơn mình muốn xin hơn là lúc Thiên Chúa đến trên bàn thờ; vì những gì chúng ta kêu cầu van xin hầu như đều được chấp nhận; và nếu những gì chúng ta xin trong thánh lễ mà không được, chúng ta có hy vọng nhận lãnh những ơn huệ khác. Các Thiên Thần đều biết điều này nên các đấng đều tới để thờ lạy và cầu thay nguyện giúp cho chúng ta trong giờ phút linh thiêng đó.


Thánh Bridget tiết lộ: “Một ngày kia khi dự thánh lễ, tôi thấy vô số các Thiên Thần xuống trên bàn thờ, các đấng vây quanh bàn thờ, lặng ngắm các linh mục cử hành thánh lễ. Họ hát những bài ca ngợi Thiên Chúa làm cho trái tim tôi đầy sự vui mừng sung sướng. Thiên Đàng hầu như chiêm ngưỡng sự hy sinh vô cùng uy nghiêm tôn kính này. Trái lại thế giới trần gian chúng ta thật nghèo nàn, đui mù và ơ hờ khi dự thánh lễ; tình yêu chúng ta cho Chúa quá nghèo nàn; không có sự tôn kính nồng nhiệt thiết tha, không có lòng sốt mến, say mê đối với Thiên Chúa cao cả quyền uy như lòng thành kính sốt mến vô biên của triều thần thánh trên Thiên Đàng. Nếu Thiên Chúa mở mắt chúng ta ra, chúng ta sẽ thấy được bao sự kỳ diệu mà con mắt trần tục không thấy.”


Chân Phước Henry Suno, một người thánh thiện của Dòng Đa Minh khi cử hành thánh lễ, các Thiên Thần xuống tụ tập xung quanh bàn thờ, một số Thiên Thần đã tới gần ngài tỏ sự yêu thương, hoan hỷ. Những sự kiện này thường xảy ra trong mỗi thánh lễ, mặc dù chúng ta không thấy được. Những người Công Giáo có bao giờ nghĩ tới những sự kỳ diệu khôn lường này không? Trong mỗi thánh lễ chúng ta quì giữa hàng ngàn vạn Thiên Thần.


SỰ VUI MỪNG CỦA CÁC THÁNH KHI DÂNG THÁNH LỄ


Thánh Dominic có thói quen chầu Mình Thánh mỗi tối. Mỗi buổi sáng ngài dâng thánh lễ rất sốt sắng với một Thiên Thần tối cao. Nhiều khi tình yêu dâng tràn ngập khiến ngài lơ lửng trên không và mặt ngài chiếu lòa với một thứ ánh sáng lạ thường.


Thánh John of the Cross dâng thánh lễ với một tình yêu thành kính vô biên. Có một lần trong lúc truyền phép, mặt ngài tỏa ra một thứ ánh sáng làm cho những người tụ tập xung quanh bàn thờ phải sửng sốt vì thứ ánh sáng lạ thường đó.


Sau thánh lễ cha bề trên hỏi ngài chuyện gì đã xảy ra, ngài trả lời: “Trong lúc truyền phép, Chúa đã hiện ra uy linh sáng chói làm cho con sợ hãi không dám tiếp tục dâng lễ.”


Thánh John of Alverne: “Trong ngày Lễ Đức Bà Mông Triệu, tâm hồn ngài tràn đầy sự cảm động và sợ hãi. Ngài không tài nào tuyên xưng nổi những lời làm phép rượu và bánh. Ngài nói rồi ngưng, không sao trọn câu.


Cha bề trên thấy có sự lạ bèn tiếp giúp ngài. Sở dĩ ngài không nói trọn câu vì trong lúc truyền phép, ngài thấy bánh thánh biến thành Chúa Giêsu Hài Đồng. Ngài quá vui mừng trước sự lạ đó nên không thể tiếp tục nhưng nhờ có hai linh mục giúp đỡ nên đã hoàn tất được thánh lễ. Sau dó ngài xuất thần trong tình mến yêu Chúa nồng nàn.


Một giám mục lừng danh của dòng Đa Minh, Thomas of Cantimbre, ngài có một tâm hồn rất sốt mến khi dâng thánh lễ đã kể lại một phép lạ mà chính ngài đã chứng kiến với những người khác. Nghe tin tại nhà thờ thánh Amand O Dorray, Thiên Chúa đã hiện ra trong bánh thánh. Ngài vội tới đó và yêu cầu cha xứ mở cửa nhà tạm. Sau đó bao người đã đổ về để mục kích phép lạ Thánh Thể. Vị giám mục nói cho chúng tôi hay về sự kiện ngài đã thấy: “Cha đã thấy Chúa mặt giáp mặt. Mắt Người trong sáng biểu lộ một tình yêu tha thiết. Tóc xõa ngang vai với hàm râu dài. Trán cao và rộng. Đôi má Người xanh xao, và đầu hơi nghiêng về một bên. Vừa thấy Người, tim cha tràn lên niềm vui lẫn yêu thương. Sau phút giây, gương mặt Chúa tỏ nét buồn phiền, đau đớn giống như giờ phút tử nạn của Người. Đầu Người mang đầy gai nhọn, và mặt nhuộm đầy máu đỏ.


Nhìn sự thay đổi trên gương mặt của Đấng Cứu Rỗi, trái tim cha như bị đâm thâu bởi những cay đắng buồn phiền, nước mắt cha chảy ròng, và cha cảm thấy như những gai nhọn kia đâm vào đầu cha vậy.”


Thánh John dòng Augustine rất đam mê dâng thánh lễ. Ngài có thói quen dậy sớm để làm lễ. Tâm hồn đầy sự sốt mến. Sự vui mừng nhất là trong giờ dâng bánh rượu. Những người giúp lễ đã phàn nàn với cha bề trên rằng, vị linh mục tốt lành này thường hay kéo dài thì giờ dâng lễ thành thử họ bị chậm trễ trong công việc thường ngày.


Nghe vậy cha bề trên buộc ngài phải rút ngắn thời gian làm lễ giống như các linh mục khác vậy. Vị linh mục khả ái, đáng kính này vâng theo chỉ thị nhưng rồi ngài cũng dành thời giờ dâng lễ vào những buổi chiều vì muốn dành thời giờ sốt sắng cho thánh lễ. Bị bó buộc cung khai lý do tại sao phải làm như vậy thì ngài tiết lột với cha bề trên:


Ngài đã thấy Chúa trên bàn thánh, với những điều vô cùng sợ hãi, và đầy cảm động làm ngài muốn xỉu. Thấy sự kiện xảy ra như vậy khiến cha bề trên từ đó dâng thánh lễ với tâm hồn sốt mến hơn cho hết đời của ngài.


Thánh Raymond of Penafort bề trên dòng Đa Minh luôn dâng lễ với một tâm hồn đầy sốt mến. Một lần khi truyền phép, một trái cầu lửa xuất hiện bao bọc hết đầu và vai của ngài, giống như một vùng hào quang vậy.


Chân phước Francis ở Possadas cũng thuộc dòng Đa Minh dâng thánh lễ cũng không kém phần sốt sắng. Mặt ngài sáng ngời một thứ ánh sáng rực rỡ, và trở nên tuyệt đẹp giống như ngài lãnh nhận một đời mới vậy. Một sáng khi dâng lễ, một ngọn lửa sáng rực từ trong miệng của ngài bay ra khi đọc Phúc Âm. Hai trường hợp khác trong ngày lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, cũng một thứ ánh sáng rực rỡ từ thân thể của ngài chiếu tỏa trên bàn thờ. Khi ngài truyền phép, Thiên Chúa nói với ngài bằng một tình yêu tha thiết: “Hỡi con, chính Ta đây.” Sau khi lãnh nhận Mình Thánh, Francis được nhấc lên và đứng lơ lửng trên không.


Thánh Ignatius luôn luôn dâng thánh lễ trong sự hoan hỷ thành kính. Một ngày kia khi người giúp lễ thấy một ngọn lửa sáng ngời tỏa vòng tròn trên đầu ngài, thày giúp lễ phải tới để dập tắt nó nhưng thày khám phá ra đó là một thứ ánh sáng siêu nhiên được tỏa ra trên đầu vị thánh này.


Chân phước Francis đau đớn bao năm vì đôi chân tật nguyền, bởi vậy mỗi cử động đều làm ngài vô cùng đau đớn khổ sở. Nhưng ngài sốt sắng dâng lễ suốt năm tháng dài với đầy lòng tin tưởng sốt mến. Mỗi sáng ngài ráng lết từ cái ghế trường kỷ qua bàn thờ để dâng thánh lễ ngập tràn sự mầu nhiệm mà không bị một trở ngại nào.


Chân phước John, một cha dòng Đa Minh ở Ravenna, trong lúc dâng thánh lễ thường được thấy quang cảnh rực rỡ của thiên đàng.


Cuộc đời các thánh đầy những sự lạ lùng. Mỗi một thánh lễ mà chúng ta dự, không cần biết những linh mục đó như thế nào, nhưng những sự kỳ diệu đều giống nhau. Như thánh Bonaventure nói: “Tất cả đều đều giống nhau trong sự uy nghi, kỳ diệu khôn lường của Đấng Hằng Sống. Đấng hiện đến trên bàn thờ và đã thật sự dâng mình trên đồi Canvê và ngày nay cũng dâng mình lên cho Thiên Chúa Cha để mưu ích cho những ai tới tham dự thánh lễ.”


CÁC LINH MỤC LÀ NHỮNG NGƯỜI CÓ PHƯỚC NHẤT


Không những các thánh mà tất cả các linh mục có tâm hồn thành kính sốt mến đều hài lòng và vui mừng khi các ngài cử hành thánh lễ. Các ngài đều biết rằng, họ là những người được kề cận Chúa, thân mật với Chúa, được ôm Chúa trong tay cũng như đối diện với Chúa, nói chuyện với Chúa, và như vậy Chúa có thể nhìn thẳng vào trái tim các ngài với một tình yêu vô bờ bến. Các ngài là những người cho Chúa sự vui mừng và vinh quang nhất mà Người hằng mong muốn.


Các ngài tôn vinh Chúa hơn cả những Thiên Thần và các thánh trên thiên đàng. Các ngài mang đến cho xứ sở của các ngài bao chúc lành. Các ngài được các Thiên Thần vây quanh ngắm nhìn từng cử động. Cuối cùng các ngài được giúp đỡ ủi an và làm vui những linh hồn dưới lửa luyện tội. Có thể nào một linh mục tận hiến khi biết được những điều này mà họ không vui mừng cho được.


Đức Giáo Hoàng Leo XIII đối với Thánh Lễ. Một linh mục đáng kính thuật lại rằng: “Có một lần tôi được dự thánh lễ do Đức Giáo Hoàng Leo XIII cử hành. Thật không có một cuốn sách nào, một bài giảng nào nói về thánh lễ tôi được nghe lại diễn tả được ý nghĩa sâu sắc của nó cho bằng thánh lễ mà Đức Thánh Cha đáng kính đó đã dâng.“ Gần 50 năm, kể từ cái ngày hạnh phúc ấy tôi không sao quên được. Và mỗi lần dâng lễ tôi đã cố gắng bắt chước như ngài lúc dâng thánh lễ với tất cả tấm lòng sốt sắng, thành kính của tôi. Lúc dó ngài được 85 tuổi. Với tôi, ngài đã quá suy nhược, đi lom khom vô nhà nguyện. Nhưng khi làm lễ thì hầu như ngài đầy sức sống mới và tràn đầy nghị lực. Ngài bắt đầu với sự sốt sắng, tất cả mọi động tác, từng lời nói đều rõ ràng và chậm rãi. Tôi có cảm tưởng như ngài đang đứng trước mặt Thiên Chúa vậy. Trong lúc ngài truyền phép, gương mặt sáng ngời với một thứ ánh sáng thật đẹp, đôi mắt rạng ngời, tất cả như biểu lộ ngài đang trò chuyện với Đấng Chí Tôn. Ngài cầm bánh thánh trong tay vô cùng kính cẩn, tuyên xưng với tất cả sự thánh thiện, bày tỏ một sự vô cùng kính cẩn trong những động tác của ngài. Rồi ngài quì gập đầu gối xuống không khác chi đang đứng trước tòa Thiên Chúa cao sang trên Thiên Đàng. Ngài nâng bánh thánh lên cao và chăm chú nhìn với sự say sưa rồi đặt trả lại trên dĩa. Ngài biểu lộ những động tác ấy giống như vậy khi dâng rượu. Khi tới phần rước lễ, sự kính cẩn sốt mến của ngài được thể hiện rõ ràng trong giây phút đó. Tới lúc hát bài: “Lạy Chiên Thiên Chúa..”, làm như chính ngài nói chuyện trực tiếp với Thiên Chúa. Tôi không biết diễn tả cách nào để nói lên tình yêu của ngài đối với Mình và Máu Thánh Chúa. Mặc dù thánh lể không lâu, những nghi thức thật đơn giản nhưng là cả một ấn tượng sâu sắc đối với tôi. Như tôi nói, chưa bao giờ có sự thể nào xảy ra giống vậy trong 50 năm dài của tôi.”


Một kẻ chống đạo trở lại nhờ thánh lễ. Một nhóm du lịch người Anh, là những người chống đạo tới dự lễ tại nhà thờ chánh tòa ở Florence. Vị chủ tế dâng thánh lễ với một tâm hồn sốt sắng. Ngài không biết có một nhóm lạ mặt đang quan sát những động tác của ngài. Vài người trong nhóm tò mò đã rời chiếc ghế tới gần cung thánh để quan sát vị chủ tế dâng thánh lễ. Đàng khác, có một người vẫn đứng đằng sau chăm chú quan sát từng cử động của ngài cho tới hết phần truyền phép.


Ông đã chứng kiến một cách ngạc nhiên từng cử động của ngài, và rồi ông đã cảm động vì đức tin và niềm vui thể hiện rõ trên khuôn mặt của vị linh mục lúc dâng thánh lễ. Khi về Anh quốc, ông ta năn nỉ xin vô đạo và ông đã là một người công giáo rất đạo đức. Chúng tôi không ngần ngại nói rằng, khi những kẻ chống đối hoặc những người không có đức tin được dự thánh lễ bởi một linh mục có tâm hồn sốt mến thì họ sẽ có những ấn tượng sâu sắc về thánh lễ giống như người đàn ông trên vậy.


NHỮNG THÁNH LỄ VỘI VÃ HOẶC THIẾU SỰ TÔN KÍNH


Thánh Anphongsô nói những linh mục dâng thánh lễ thiếu sự tôn kính hoặc vội vã thường gây kết quả trái ngược.


Linh mục Mateo Crawley là một vị truyền giáo nổi tiếng trên khắp thế giới. Hồi đó không ai nổi tiếng hơn, nhã nhặn hơn, khiêm nhường hơn. Ngay cả những khi nói chuyện về những kẻ tội lỗi nhất mà ngài không được gặp, ngài vẫn tỏ sự nhân từ và lòng thương xót đối với họ.


Chúng tôi được nghe chính miệng ngài kể lại một câu chuyện rất buồn như thế này: “Cha tôi là một kẻ chống đạo, dù ông là một người tốt, thật thà, thẳng thắn. Mẹ tôi là một người Công Giáo, nuôi nấng dạy dỗ con cái trong đức tin của người Kitô Hữu. Điều mong ước lớn lao nhất của mẹ tôi là mong sao cho cha tôi trở lại đạo. Bà hành động trong sự dè dặt khôn khéo, đặt niềm hy vọng trong lời cầu nguyện và sống gương mẫu hơn là thuyết phục. Bà không hề than phiền hay làm phiền tới cha tôi. Cha tôi biết được những ý tứ đó. Cuối cùng ước nguyện của mẹ tôi hầu như gần tới đích, vì cha tôi hứa sẽ đi lễ với chúng tôi. Và người đã đi thật, nhưng rủi thay hôm đó vị linh mục cử hành thánh lễ một cách hấp tấp lại thiếu sự thành kính thành thử cha tôi trở về nhà với sự thất vọng, người tuyên bố sẽ không bao giờ muốn trở trở lại đạo.


Chúng tôi cũng vậy, thật thất vọng vì ông không muốn nghe gì về đức tin Công Giáo nữa. Năm tháng qua đi, chúng tôi vẫn tiếp tục cầu nguyện. Một buổi tối có một linh mục truyền giáo gọi cho chúng tôi. Cha tôi trong thái độ bình thường tiếp khách và mời ngài ở lại. Qua câu chuyện với sự dè dặt khôn ngoan, nhà truyền giáo đã cảm hóa được cha tôi. Một lần nữa, cha tôi bằng lòng đi lễ do ngài cử hành thánh lễ.


Vị thừa sai dòng Tử Nạn này rất đơn giản nhưng sốt sắng. Và tạ ơn Chúa, người cha tốt của tôi sau một thời gian ngắn đã đi học lớp giáo lý và trờ thành người Công Giáo.


NHỮNG LỢI ÍCH CỦA THÁNH LỄ


Thánh Thomas, một nhà thần học đã viết về những sự kỳ diệu của thánh lễ Misa nói: “Thánh lễ giúp kẻ có tội trọng được ơn ăn năn hối cải. Tội nhẹ được tha thứ. Qua thánh lễ sẽ tăng thêm những ơn ích và những ơn cần thiết cho chúng ta.”


Thánh Phaolồ Ẩn tu. Một lần đứng trước ở trước của nhà thờ, ngài quá sợ hãi khi nhìn thấy một linh hồn tội lỗi trong trạng thái vô cùng hư hỏng. Hơn thế nữa, ngài thấy một con quỉ đang đứng bên cạnh người này. Anh ta có vẻ như bị khống chế bởi tên quỉ dữ. Nhưng sau thánh lễ, người này hoàn toàn khác hẳn. Ngài gọi anh ra và hỏi một cách kín đáo nếu anh thật sự thống hối ăn năn. Anh thú thật đã phạm biết bao tội lỗi, nhưng trong giờ thánh lễ đã đọc được một câu nói trong một cuốn sách, “Nếu tội lỗi con đỏ như máu, Ta sẽ làm cho nó trắng như tuyết.” Anh tiếp, “Tôi rất đau buồn vì tội lỗi mình, đã xin Chúa thứ tha cho tôi, và ước ao được xưng tội lập tức.” Thánh Phaolồ đã thấy được sự thống hối ăn năn của người này qua công nghiệp vô cùng của thánh lễ. Anh đã được tha thứ hết mọi tội lỗi.


Thiên Chúa nói với Thánh Mechtilde. “Trong thánh lễ Ta đến với sự khiêm nhường. Một kẻ tội lỗi dù hư hỏng tới đâu nhưng nó khao khát sự tha thứ. Ta sẽ đến với sự ngọt ngào và thương xót. Ta sẽ thứ tha kẻ thù xấu xa nhất của Ta, nếu nó xin Ta…Ta sẽ đến với sự khoan hồng, như vậy không có kẻ nghèo hèn nào tới với Ta mà Ta không làm tràn đầy tình thương cho nó.


Ta tới với bánh bởi trời để tăng sức lực cho kẻ yếu kém, với ánh sáng để giúp kẻ đui mù, với tràn đầy ơn thánh để đẩy đi những đau khổ, khắc phục những trở ngại, và làm tan biến đi những sợ hãi cho những ai chạy tới với Ta.”


Thật là những lời an ủi vô cùng do chính Lời Thiên Chúa phán ra. Nếu chúng ta không được biết gì về thánh lễ, chỉ những lời nói này cũng đủ cho chúng ta tin tưởng về những sự huyền bí của Thánh Thể.


Thánh Gregory of Nazianzen. Trong đời sống của vị thánh này. Chúng tôi được biết thân sinh ra ngài bị rơi trong tình trạng đau ốm kịch liệt đến nỗi mỗi cử động nhỏ cũng không làm nổi. Nhịp đập của ông cụ rất yếu, và không thể ăn uống gì được. Sau cùng ông cụ bị mê man. Gia đình rất thất vọng, chỉ còn trông cậy vào Thiên Chúa. Họ tới nhà thờ dự thánh lễ được dâng lên cầu nguyện cho người bệnh. Ngay trên đường về nhà, họ đã được nghe biết là tất cả những nguy hiểm đã qua, sau đó người bệnh đã hoàn toàn bình phục.


Thánh John Vianey, Curé of Arc. Ngài bị rơi trong tình trạng hiểm nghèo mặc dù với sự giúp đỡ của bác sĩ nhưng bệnh tình càng ngày càng nặng, không có hy vọng sống sót. Ngài xin một thánh lễ tại nhà thờ thánh Philomena. Sau thánh lễ ngài hoàn toàn bình phục.


Tại thành phố Lisbon. Một người đàn bà bệnh nặng sắp chết. Bác sĩ bó tay. Bà đau đớn vì bệnh ung thư và trong tình trạng không thể giải phẫu. Cha giải tội khuyên nên xin một thánh lễ cầu cho bà, bà sẽ được lành. Bà chấp nhận lời đề nghị. Thánh lễ được dâng lên Thiên Chúa nhờ sự cầu bầu của thánh Đa Minh, và trong sự nhân từ của Chúa bà đã được lành bệnh một cách mau chóng, bạn bè của bà đều vui mừng, và việc khỏi bệnh lạ lùng ấy đã làm cho giới y khoa ngạc nhiên không ít.


Đã bao lần chúng ta thấy cha mẹ, anh chị em chúng ta trong những cơn bệnh thập tử nhất sinh. Chúng ta đón mời những danh y nổi tiếng, thuốc thang tốn kém nhưng những đau đớn không thuyên giảm để cứu những người thân khỏi tay tử thần, hay chữa lành một cách mau chóng. Chúng ta quên một phương thuốc linh diệu nhất là Thánh Thể. Ở đời có biết bao nhiêu những xui xẻo, những tai nạn có thể tránh được nếu chúng ta có lòng tin tưởng vào sự mầu nhiệm của thánh lễ?


Nếu những người Công Giáo đều hiểu được cái kết quả nhiệm mầu của thánh lễ thì tất cả các thánh đường không đủ chỗ để chứa con số tuôn đến tham dự. Các bà mẹ Công Giáo nên tham dự thánh lễ và dâng những thánh lễ đó cho gia đình của mình, phương cách hay hơn nữa nếu họ biết dạy con họ ngay từ lúc thơ ấu biết đi lễ mỗi ngày.


Thánh Lễ giúp chúng ta có một cái chết lành. Triều thiên của cuộc sống chúng ta là ơn chết lành. Chúng ta được gì khi chúng ta có một cuộc sống hạnh phúc lâu dài, hưởng tất cả những tiện nghi của một kẻ giầu sang, những danh vọng của thế giới, nhưng nếu chúng ta chấm dứt cuộc sống bằng cái chết cực dữ?


Một cái chết dữ sẽ đớn đau đời đời. Chúng ta chỉ chết một lần mà thôi. Nếu chết dữ, chúng ta sẽ không có cách sửa chữa lại lỗi lầm. Một cái chết dữ sẽ bị chìm ngập trong biển lửa địa ngục đời đời kiếp kiếp. Một điều vô cùng quan trọng là chúng ta phải dùng mọi cách để được chết lành. Và phương thức hữu hiệu nhất, dễ dàng nhất trong sự cứu rỗi là dự thánh lễ thường xuyên.


Thiên Chúa bảo đảm với Thánh Mechtilde. Người sẽ an ủi tất cả những ai tham dự thánh lễ, và Người sẽ gửi các thánh xuống giúp họ trong giờ chết, vì khi còn sống họ đã thường xuyên dự thánh lễ.


*Penellas thuật lại câu chuyện của một người sùng đạo rất tin tưởng vào thánh lễ nên lúc còn sống ông đã cố gắng dự được nhiều chừng nào hay chừng nấy. Ông lâm bệnh nặng và chết trong bình an. Cha xứ buồn rầu vì mất một phần tử gương mẫu trong đàn chiên của ngài nên dâng thánh lễ, và những lời cầu nguyện cho linh hồn hồn ông. Nhưng ngài đã rất ngạc nhiên khi thấy ông hiện về vui mừng sáng láng, và cám ơn lòng bác ái của cha. Ông nói ông không cần lời cầu nguyện nữa vì trước kia ông thường dự thánh lễ nên bây giờ ông được về thẳng Thiên Đàng.


Mgr. Nautier, Giám Mục của Breslau. Mặc dù rất bận rộn trong công việc, và bao trách nhiệm rất nặng nề song ngài vẫn cố gắng tham dự thánh lễ hoặc dâng thánh lễ càng nhiều càng tốt ở nhà thờ chánh tòa. Trong giờ chết linh hồn ngài được các thiên thần tháp tùng đưa về thiên đàng. Họ ca hát những bài thánh ca ngợi khen Thiên Chúa.


Tất cả những người Công Giáo nên noi theo gương những vị thánh này, cầu xin Thiên Chúa mỗi lần dự thánh lễ cho được ơn chết lành và thoát khỏi lửa luyện tội.


Không nên để mất Thánh Lễ. Những ngày Chúa Nhật và những ngày lễ trọng bắt buộc phải đi lễ, nếu không có những lý do chánh đáng sẽ mắc tội trọng vì đó là điều luật Chúa dạy. Không những chỉ phạm tội mà thôi mà còn mất bao nhiêu ơn ích.


Thiên Chúa sẽ trừng phạt nặng nề nếu thường xuyên tái phạm. Sau đây là câu chuyện xảy ra gần Rôma đáng cho chúng ta lưu ý.


“Có 3 người thương mại đi buôn ở Cisterno. Sau khi đã hoàn thành công việc, hai người sửa soạn ra về vào buổi sáng Chúa Nhật. Người thứ ba nhắc họ về vấn đề đi lễ. Hai người kia đã nhạo cười lời nói của người này; và trả lời sẽ đi lễ vào một ngày nào đó. Nói xong, họ bỏ đi. Người thứ ba đi lễ xong rồi mới về. Trên đường đi anh được biết hai người bạn của mình đã bị tai nạn chết trên đường.


Thánh Antonimus ở Florence kể một câu chuyện về cái chết như một sự trừng phạt vì bỏ lễ. Có hai người trẻ đi săn. Một người thì đi lễ, còn người kia thì không. Một cơn bão tới và sét đã đánh chết người không đi lễ, còn người kia thì vô sự. Bổn phận của người Công Giáo là phải đi lễ ngày Chúa Nhật. Đây là chuyện phải làm không thể lãng quên.


Làm cách nào một đứa bé nghèo khổ trở thành Giám Mục rồi Hồng y và nên thánh? Peter Damian mất cả cha lẫn mẹ từ lúc mới sanh. Một trong mấy người anh lãnh đem về nhà nuôi; nhưng người anh này lại đối xử với Peter vô cùng tàn nhẫn, bắt Peter phải làm việc cực khổ, ăn uống thì thiếu thốn, quần áo thì không đủ mặc. Một ngày kia Peter lượm được một đồng tiền.


Nó tiêu biểu cho vận may của Peter. Một người bạn nói với Peter: “Anh có thể dùng nó, vì không biết ai là chủ nó mà trả lại.”


Nỗi khó khăn của Peter là anh cần rất nhiều thứ vì anh không có gì cả; mặc dầu vậy, ý của Peter lại muốn dùng đồng bạc đó để làm một việc có ý nghĩa hơn: Peter muốn xin một thánh lễ cầu cho các linh hồn trong lửa luyện tội, nhất là linh hồn cha mẹ yêu dấu của anh. Đó là một sự hy sinh cao quí nhất, Peter đã lấy đồng tiền đó để xin lễ mà quên đi bản thân mình.


Kể từ đó, vận mạng của Peter thay đổi một cách thấy rõ, do sự trả ơn rất lớn lao của các linh hồn cho sự hy sinh của Peter.


Người anh lớn nhất của Peter tới thăm căn nhà Peter đang ở, ông rất kinh hãi khi thấy người em bé nhỏ của mình phải sống trong cảnh tàn tệ. Ông liền đem Peter về nhà nuôi nấng cho ăn học và lo lắng yêu thương như con mình.


Ơn này đổ tràn trên ơn khác. Với tài năng sẵn có, Peter trở thành tiếng tăm, anh dấn thân trên con đường tận hiến và trở thành linh mục. Không bao lâu Peter được tấn phong lên hàng Giám mục rồi Hồng Y. Các phép lạ chứng minh sự thánh thiện của ngài. Bởi vậy sau khi chết ngài được phong thánh lên hàng tiến sĩ Hội Thánh.

Biết bao ơn đổ xuống cho ngài kể từ sau một thánh lễ cầu cho các linh hồn.


KINH DỌN MÌNH RƯỚC LỄ


KINH SAU KHI RƯỚC LỄ


FR. O’SULLIVAN