41-50 Tích Mân Côi

41 : Chuỗi hạt Mân Côi với thuyền nhân Việt Nam

Sau ngày chế độ Việt nam cộng hoà miền nam sụp đổ, thì toàn dân hoang mang sợ lo sợ. Có biết bao nhiêu cáì sợ dồn dập trên đầu óc người dân miền Nam. Có những tin đồn thất thiết gây hoang mang cũng có. Thông cáo của chính phủ , của Uỷ ban quân quản làm cho người dân càng lo lắng: đi kinh tế mới làm ăn, khai hộ khẩu, trình diên cải tạo học tập... Rồi từ đâu phát sinh ra những câu ca dao tục ngữ, càng làm cho người dân lo âu sợ hãi. Tôi còn nhớ bên cạnh nhà chúng tôi, có những nữ sinh chỉ chừng 18 ,19 tuổi, ăn mặc rách rưới, vẽ mặt cho đen đủi xấu xa. Tôi hỏi, các cô bảo người ta đồn con gái miền Nam sẽ bị gả ép cho thương phế binh lấy làm vợ. Thật tội nhgiệp ! Các công chức quân nhân thì tìm đường vượt biên trốn tránh, khỏi bị bắt bớ. Tình trạng hoang mang hỗn loạn đến cực độ. Nhiều người muốn đi mà đi không được, nào vợ con gia đình , không đành dứt bỏ. Cho nên người dân đã tổ chức vượt biên, vượt biển rất nhiều. Ra đi là coi như liều mạng, Do đó phát sinh ra câu ca dao: “con nuôi cá, má nuôi con, con nuôi cả nhà” Thật thảm thương, tội nghiệp! Trong lịch sử Việt Nam, hay nói cả thế giới nữa, chưa bao giờ có những cuộc di cư vĩ đại liều mạng như ở Việt Nam này. Biết là chết mà cứ đi, rồi đến đâu hay đến đấy. Người có tiền thi ra đi, người không có tiền thì đành chiu vậy, phó mặc cho số phận. Nhà nước, chính phủ, mặc dù có nhũng thông cáo trấn an, nhưng người ta vẫn không tin. Cho nên ai cũng sợ. Không đi dược thì đành phải ra trình diện học tập, đến đâu thì đến. Cái chết là cầm chắc trong tay. Trên chiếc thuyền vượt biển, mà chỉ có chừng 14 thước bề dài, 4 thước bề ngang mà chứa cả 5.6 chục người thì làm sao mà sống nổi. Vậy mà họ cũng cứ đi. Có những trung tâm tôn kính Đức Mẹ như ở Bình Triệu, nhà dòng Chúa Cứu Thế, lúc nào cũng chật ních những người khấn, xin được vượt biển bằng an. Lúc ấy họ mới tìm đến Chúa, đến Đức Mẹ Maria, để xin ơn phù trì hộ vực. Có những chiếc thuyền mong manh như vậy mà xếp người như xếp cá hộp. Thuyền nào có người công giáo thì họ đều cầm chuỗi hạt Mân Côi trong tay để đọc kinh cầu nguyện, xin Đức Mẹ phù hộ đi đến nơi, khỏi bị hải tặc cướp bóc hãm hiếp.

Chúng tôi đã đọc rất nhiều truyện tích mà người ta đã kể lại. Không bút nào tả cho xiết những thảm trạng gây kinh hoàng cho người dân Viết nam. Có thuyền phải ăn thịt người để mà sống, khi người bệnh vừa mới chết. Có những người phải uống nước tiểu để cầm hơi. Có những thiếu phụ bị hải tặc hãm hiếp ngay trước mặt chồng. Không chịu nổi cảnh dã man, phải đến can thiệp. Hải tặc bắn chết luôn người chồng, rồi quẳng cả xác chồng xác vợ xuống biển. Tôi không chủ trương diễn tả thảm trạng của đồng bào VN chúng ta khi vượt biển tìm tự do, mà chỉ tả sơ qua 1 chút, để làm đề tài cho việc nhiều người công giáo VN chúng ta đã được Đức Mẹ cứu vớt qua chuỗi hạt Mân Côi như thế nào. Họ đã cùng nhau tổ chức đọc kinh chung, khi gặp những hoạn nạn rủi ro, sóng gíó bão táp. Một cô ca sĩ , không phải công giáo, rất nổi tiếng, bụng mang dạ chửa, khi thấy sóng gió nguy ngập. Cô liều mạng ra đứng trên boong tàu, cầm giơ chuỗi hạt Mân Côi ngửa mặt cầu xin Đức Mẹ đoái thương đến toàn thể con tàu, đang gặp cơn nguy biến. Tức thì Đức Mẹ đoái thương nhận lời, cho sóng gíó bão táp ngừng ngay. Cô đã rất cảm động, và không ngừng cảm tạ Đức Mẹ trọn cả đời, mặc dù vì nhiều lý do, cô chưa thể theo đạo công giáo trong lúc này được. Nhưng tôi vẫn cứ tin tưởng cho đến ngày cuối đời, chắc chắn cô sẽ được Đức Mẹ đoái thương nhìn đến trong những giờ phút sau hết.

Còn có biết bao nhiêu con tàu khác nữa, nhờ phép màu nhiệm của chuỗi hạt Mân Côi mà đã được Đức Mẹ cứu giúp khi lâm nguy như vậy. Hầu như tất cả những người công giáo khi di tản, đều đã lần hạt Mân Côi suốt đêm ngày, xin Đức Mẹ cứu cho qua cơn sóng gió bão táp để đến bến bình an.

Lời bàn : Trong bài thánh ca xin ơn vượt biển, có câu:” Lạy Mẹ là ngôi sao sáng soi lối cho con lúc vượt biển thế gian..” Phải, Đức Mẹ đã cứu bao nhiêu người vượt biển, hoặc đi đánh cá ở ngoài biển khơi. Năm 1954 cũng đã có biết bao nhiêu người vượt biển tìm tự do. Nhất là những đồng bào công giáo thuộc các tỉnh Thanh Hoá, Nghệ an, Hà Tĩnh, Quảng bình thuộc khu bốn cũ, mà không có phái đoàn Pháp chuyên chở, thì phải tìm cách vưọt biên bằng đường biển. Thật gian nan nguy hiểm. Đồng bào Ba Làng đã phải chịu rất nhiều nguy hiểm khi phải tìm cách di cư vào Nam. Tất cả mọi người đều phải đeo chuỗi hạt Mân Côi. Trên đường vượt biển, thanh niên thì chèo chống, còn đàn bà con trẻ đều lần hạt liên tục để cầu xin Đức Mẹ cho được vượt biển bằng an. Và qủa thật Đức Mẹ đã cứu họ đi đến nơi. Hiện nay đồng bào Ba Làng đang định cư sinh sống ở xã Thanh Hải Phan Thiết. Cuộc di cư vĩ đại của đồng bào VN đi nước ngoài, liều sống liều chết với số mạng, cũng đã nói lên sự tin tưởng tuyệt đối vào chuỗi hạt Mân Côi kính Đức Mẹ.

 

42 : Chuỗi Mân côi với anh em tù nhân cải tạo

Sau khi miền Nam sụp đổ, thì toàn thể anh chị em công chức quân nhân đều phải trình diện học tập cải tạo. Cái khôn của chính quyền cộng sản là họ bắt các anh em cấp hạ sĩ quan, và công chức cấp nhỏ đi học tập trước chừng 10 ngày, ngay tại địa phương. Còn các cấp sĩ quan từ trung úy trở lên, sẽ được học tập khoảng 1 tháng. Họ thông báo phải đem lương thực đi ăn khoảng 1 tháng. Đúng quá đi chứ. Cho nên ai nấy háo hức đi trình diện học tập, để còn về đi làm ăn. Có người còn chạy với cán bộ địa phương để được học tập trước, kẻo lỡ cơ hội. Nhưng than ôi, sự thực không phải vậy. Khi đã vào trại rồi, thì được đưa đến 1 nơi xa xôi hẻo lánh, nói là để các anh em an tâm học tập. Ngay đêm đầu tiên, khoảng đúng 12 giờ, có lệnh tất cả đều thức dậy đi hành quân. Hành quân gì mà đi giờ này? Có anh bạn ghé tai tôi nói nhỏ: Chắc họ đem tụi mình đi bắn bỏ. Tôi yên ủi anh bạn: không sao đâu. Mình đã có bùa hộ mạng mà! Tôi có ý nói: Đức Mẹ sẽ gìn giữ chúng ta. Quả thực đêm hôm ấy chỉ là chuyển trại mà thôi. Rồi ngày qua ngày, hết tháng này qua tháng khác, cán bộ thông báo: vì tình trạng an ninh ở ngoài chưa ổn định, cho nên các anh chưa về được. Cho đến khi còng tay di chuyển ra Bắc, bấy giờ mới biết là mình bị đánh lừa. Ra đến miền Bắc, mấy tù hình sự mới bảo: các chú phải đi tù theo diện 3 năm. Nghĩa là cứ 3 năm, thì được cứu xét. Nếu chưa tiến bộ, thì phải ở tù 3 năm nữa. Có nghĩa là 1 lối nói để muốn tha ai thì tha, mà muốn bỏ tù ai lâu dài, thì bỏ tù. Anh em chúng tôi lúc ấy mới ngã ngửa ra, là mình bị lừa !

Sự thể là như vậy, biết làm sao bây giờ. Không lẽ cứ ôm đầu mà chờ chết! Nhưng không sao, chúng tôi đã có kế hoạch tự yên ủi lấy nhau. Trong số anh em chúng tôi, có rất nhiều người công giáo. Chúng tôi đã phát động ngay 1 chiến dịch đọc kinh Mân Côi, kính Đức Mẹ, xin Mẹ yên ủi, cứu giúp chúng con trong những lúc khó khăn như thế này. Chương trình phát động, rất được nhiếu anh em hưởng ứng. Tự nhiên trong trại tù, có khí thế vững mạnh tin tưởng. Chúng tôi rỉ tai nhau: ai nấy phải hết lòng tin tưởng vào quyền năng Đức Mẹ, bằng chuỗi Mân Côi. Chúng tôi rất vui mừng khi thấy các anh em, già có, trẻ có, chiều chiều đi bách bộ trên sân cỏ, ai cũng lần chuỗi Mân Côi. Chỉ 1 thời gian, chúng tôi thấy tất cả anh em đều trở nên đạo đức, ai nấy đều vui vẻ hồn nhiên. Đi lao động cũng vui, mà ở nhà cũng vui. Tối đến khi đã đóng cửa, thì anh em được tư do ca hát, nói truyên, đọc kinh, hợp nhau lần chuỗi Mân Côi. Mỗi ngày thứ bảy, chủ nhật thì kể như ngày hội. Anh em ở buồng này sang buồng khác nói truyện, hát thánh ca. Không khí càng ngày càng phấn khởi. Nhất là từ ngày chúng tôi được tin tướng Vessy, đại diện chính phủ Mỹ, sang Việt nam thương thảo, thì chúng tôi biết ngay là có bàn tay Đức Mẹ giơ tay cứu vớt. Từ đó chúng tôi tổ chức hát thánh ca, chầu Mình Thánh, phụng vụ thánh lễ, y như ở ngoài. Đến giờ rước lễ, thì chia mình thánh Chúa cho anh em rước lễ. Khi đã có bàn tay Đức Mẹ, thì anh em tin tưởng tuyệt đối ở Đức Mẹ. Đã có rất nhiều anh em tân tòng xin theo đạo Chúa. Có cả hơn 100 người được rửa tội ngay trong trại. Ngày nay, anh em giữ đạo rất tốt. Cho nên nói chung, không khí trong những ngày tù cải tạo rất là vui, do hồng ân Đức Mẹ ban xuống . Cho đến ngày lẽ Sinh Nhật, chúng tôi tổ chức công khai, đàn hát mừng Giáng sinh rất sốt sắng. Có những buổi hoà nhạc thính phòng, cán bộ và gia dình cũng đến tham dự.

Chúng tôi thường nói với các anh em là việc gì có bàn tay Đức Mẹ, thì không ai cản trở nổi. Chương trùnh phát động lần chuỗi Mân Côi không phải chỉ ở 1 trại, mà sau này lan sang cả các trại khác, do sự chuyển đổi tù nhân từ trại này sang trại khác, mà còn từ gia đình thăm nuôi, nay đi trại này, mai di trại khác nữa.

Lời bàn : Theo đúng quy luật của nhà tù cộng sản, là không có ngày về. Điều đó chứng minh rõ ràng ngay ở Liên Xô. Những người bì đầy đi Tây bá lợi Á, thì có đi, mà không có về. Đó là quy luật tất yếu. Chúng tôi cũng tin tưởng như vậy. Vì ngay khi đã ở tù được hơn 6, 7 năm gì đó, thì chúng tôi được chính Trung Tướng Nguyễn hữu Có đến trại thuyết trình về việc quy hoạch 1 vùng định cư rất lớn, ở miền rừng núi Thanh Hoá, để định cư cho tất cả các anh em quân cán chính. Ai muốn cho vợ con ra ở, làm ăn thì ra, mà không, thì coi như các anh được ở đây làm ăn sinh sống cho đến chết. Đó là sự thật.! Vậy tại sao bây giờ chúng ta được tha, và được định cư tại Mỹ?. Có phải là 1 phép lạ không? Có phải là do bàn tay Đức Mẹ cứu giúp chúng ta không? Có phải là do những chuỗi hạt Mân Côi mà anh em chúng ta đã đọc, dâng kính Đức Mẹ trong nhà tù không ? Tôi chỉ xin đặt vấn đề, để rồi chúng ta tự suy nghĩ lấy. Đã có rất nhiều nhân chứng hiện còn đang sinh sống tại Mỹ này, làm chứng đìều đó.

 

43 : Chuỗi hạt Mân Côi với linh hồn luyện ngục

Câu truyện hết sức ly kỳ rùng rợn. Ai nghe cũng phải ngạc nhiên, sợ hãi. Sau ngày chế độ miền nam sụp đổ, tình trạng giáo dân hết sức hoang mang. Có những câu tục ngữ tự nhiên phát sinh, làm cho đa số người công giáo càng lo âu sợ hãi. Chẳng hạn ở vùng ngã ba Ông Tạ, Phú nhuận, có kẻ vô ý thức nào đó, đã viết trên tường: “Hỡi Bà Maria ! Bà nói: Trái Tim Bà sẽ thắng, bây giờ ai thắng Bà !” Họ chẳng hiểu sự thắng bại như thế nào? Sự sụp đổ cả 1 chế độ vững mạnh ở Liên xô chứng minh đều đó. Ai thắng ai? Những ngày ấy, các nhà thờ không còn được làm lễ công khai ban ngày, mà phải làm thật sớm, hoặc ban đêm, để dân phải đi lao động xã hội chủ nghĩa. Tại nhà thờ giáo xứ tỉnh Phan Rang, cha sở thường đi làm lễ cho các họ lẽ vào ngày chủ nhật. Nhưng từ sau ngaỳ 30/4, cha không đi làm lễ nữa, vì lý do: không có xe để đi xa, giáo dân phải đi lao động kể cả ngày Chủ Nhật. Cho nên cha cử 1 thày sáu đến coi sóc họ đạo . Nhiệm vụ của thày là tâp họp giáo dân đọc kinh sáng tối, cho giáo dân chầu Mình Thánh. Khi có kẻ liệt, thì về nhà xứ mời cha đến làm các phép. Thày sáu vâng lời cha sở, đến cư ngụ ở họ lẻ này được 6 tháng, thì 1 hôm, thày đang ngủ, có 1 linh hồn hiện về nói truyện với thày, nhưng lại không trực tiếp, mà lại qua trung gian 1 người khác, cùng đi chung với thày. Sự hiện ra nói truyện như thế khoảng chừng 6 tháng liên tiếp. Linh hồn kể hết mọi truyện ở luyện ngục như thế nào. Sự giao thương giữa người trần và các linh hồn thế nào. Linh hồn này là 1 lực sĩ, người công giáo ở tỉnh Phan Rang, có lẽ ai cũng biết tên anh. Chỉ vì 1 hôm anh đấu cử tạ nặng quá sức mình. Bất chợt đứt gân máu chết ngay tại chỗ. Cuộc đời của anh, kể ra thì cũng không có gì đáng lo ngại về phần linh hồn. Có điều người ta thương tiếc anh, vì còn quá trẻ mà đã chết sớm “sinh nghề tử nghiệp”. Cho nên cả giáo xứ ai cũng thương, và hằng cầu nguyện cho anh. Anh hiện ra thế nào và bằng cách nào?

Cứ đến khoảng 9 giờ tối, khi thày sáu và anh bạn bắt đầu đi ngủ, thì linh hồn ấy hiện vế, nói truyện với nhau như khi còn sống vậy. Có khi ngày nào cũng hiện về, có khi 1 tuần hiên về 2,3 lần. Thày sáu hỏi linh hồn qua trung gian người bạn. Linh hồn trả lời cũng qua trung gian người bạn, chứ không nói trực tiếp với thày sáu. Sự việc này đồn rầm lên. Giáo dân ai cũng biết. Các thày dòng khổ tu Mỹ Ca, ở Cam Ranh cũng đặt những câu hỏi với thày sáu. Linh hồn cho biết sau khi chết, thì hồn được thấy ánh sáng chói loà. Nhưng không thấy Chúa Jesu và Đức Mẹ. Linh hồn được đưa đến trước toà phán xét. Gọi là Toà Phán xét, chứ thực ra thì các tội trạng của mình khi còn sống, tự nhiên bày ra rõ ràng trước mắt, như mình nhìn thấy trong gương vậy. Rồi cũng tự động được đưa xuống luyện ngục, chịu đền tội 1 thời gian, tùy theo tội trạng mình khi còn sống ở thế gian. Linh hồn diễn tả ở luyện ngục có nhiều hạng bậc khác nhau. Mỗi hạng bậc đều đã được ấn định trước, do tội mình nặng hay nhẹ, đã được đền trả khi còn sống ở thế gian hay chưa ? Có điều là các linh hồn bị giam cầm như vậy, nhưng rất tin tưởng ở lòng từ bi Thiên Chúa, cho nên ai cũng vui mừng hát khen ngợi khen Thiên Chúa đêm ngày. Cứ hằng tuần vào ngày thứ 7, thì Đức Mẹ ngự xuống yên ủi các linh hồn, và đem 1 số vế thiên đàng. Riêng linh hồn lực sĩ được Chúa cho về thế gian, để yên ủi giáo dân, hãy can đảm và vững bền. Có 1 điều lạ, là linh hồn thường nói trước những biến cố sắp xảy ra, để thày sáu biết, hầu tránh những rủi ro. 1 hôm thày định đi xe đạp về nhà xứ rước Mình Thánh Chúa, nhưng linh hồn hiện ra đêm trước báo hôm nay trục trặc không đi được. Thày sáu không tin và cứ đi. Nhưng đến nửa đường thì có cuộc hành quân , cho nên lại phải trở về. 1 hôm thày trò định ra vườn đào đất trồng cây. Đêm ấy, hồn hiện về báo cho biết: trong vườn có nhiều trái lựu đạn chưa nổ, nên mời chuyên viên đến tháo gỡ. Khi chuyên viên đến, thì quả thật có 3,4 trái lưụ đạn chưa nổ, rất nguy hiểm. Nếu hôm ấy không được báo, chắc sẽ có nhiều người chết.

Trong suốt 6 tháng liên tiếp, linh hồn đã nói rất nhiều điều về đời sống con người ở trần gian, cũng như những điều cần biết về đời sau. Thày sáu đã cho ghi chép trong 1 tuyển tập rất dài, ghi băng vào casette phổ biến khắp nơi. Chúng tôi không thể nào nói hết, viết hết trong truyện tích ngắn ngủi này được. Chỉ nêu lên 1 số vấn đề có liên quan đến chuỗi hạt Mân Côi, mà Đức Mẹ đã truyền dạy cho con cái Mẹ, mỗi khi hiện ra ở đâu. Tóm tắt những ý chính sau đây:

Lời bàn : Truyện tích về các linh hồn hiện về thì rất nhiều. Sau khi đối chiếu chúng tôi thấy sự hiện về của linh hồn lực sĩ này đã nói rất đúng. Chính các LM dòng khổ tu Mỹ ca, Cam Ranh cũng xác nhận như vậy. Linh hồn đã nói rất nhiều về chuỗi hạt Mân Côi mà Đức Mẹ hằng ưu ái. Linh hồn còn nói rõ, những ai mộ mến chuỗi Mân Côi, và năng lần chuỗi Mân Côi, khi xuống luyện ngục được Đức Mẹ sớm đem vế Thiên Đàng. Điều đó đúng, vì khi còn sống đã biết năng lần hạt, thì sẽ được nhiều ơn Chúa, nếu đã được nhiều ơn Chúa, lẽ tất nhiên phải sống đạo hơn người khác. Xét cho cùng thì bất cứ hội đoàn nào mang danh Đức Mẹ, đều phải lấy chuỗi hạt Mân Côi làm chính, làm căn bản cho hội đoàn ấy. Nếu không thì không phải là hội đoàn của Đức Mẹ. Bất cứ Giám Mục coi sóc địa phận, linh mục coi xứ, mà không bao giờ giảng giải về chuỗi hạt Mân Côi, không mộ mến chuỗi Mân Côi, không bao giờ khuyên nhủ giáo dân năng lần chuỗi Mân Côi, tức là Giám Mục hay linh mục đó, không có lòng kính mến Đức Mẹ, thì công tác mục vụ nơi đấy chắc chắn sẽ thất bại. Chúng ta đã thấy rất nhiều xứ đạo, cộng đoàn, lủng củng nội bộ đi đến chỗ thưa kiện, gây gương mù gương xầu cho nhiều người. Cũng chỉ vi nơi ấy người ta ít có lòng sùng kính Đức Mẹ, giáo dân ít năng lần chuỗi Mân Côi.

 

44 : Chuỗi Mân Côi cứu 1 người bị bệnh bất toại lâu năm

Khoảng từ năm 1947 trở đi. Ở Châu Âu có phong trào rước tượng Đức Mẹ Fatima Mân Côi thánh du qua các nước. Tại sao lại gọi là Đức Mẹ Fatima Mân Côi? Là vì khi hiện ra lần cuối cùng ngày 13/10/1917, Đức Mẹ đã xưng mình: Ta là Nữ Vương Mân Côi. Để xác định rõ ràng Đức Mẹ là Đức Mẹ Mân Côi. Không còn hồ nghi gì nữa, mà cũng không còn lý do gì để tranh cãi tước hiệu Đức Mẹ Mân Côi. Chính vì lòng sùng kính Đức Mẹ Fatima Mân Côi, mà giáo dân Âu châu nô nức cung nghinh Đức Mẹ, khi Mẹ đến nước nào. Tại thành phố Toledo, thuộc nước Tây Ban Nha, năm ấy cũng được vinh dự nghinh đón Đức Mẹ thánh du đến viếng thăm. 1 thiếu phụ bị bệnh bất toại lâu năm, chân tay co quắp. Chị không thể tự mình cử động, bất cứ việc gì cũng phải nhờ người khác giúp đỡ. Khi nghe nói Đức Mẹ Fatima Mân Côi đến thành phố Toledo. Chị xin mọi người giúp đõ mình được đến xin Đức Mẹ chữa cho khỏi bệnh kinh niên này. Xin cho được đến chiêm ngưỡng tôn nhan Mẹ. Trong mấy ngày có mặt tại Toledo, chị chăm chú đợc kinh Mân Côi dâng kính Đức Mẹ , và thầm mong ước được ơn Đức Mẹ cứu giúp. Hình như muốn thử thách lòng tin của chị, Đức Mẹ làm thinh, như không nhận lời. Khi bế mạc đại hội, chị trở về mà lòng tràn ngập vui sướng, sự an ủi thiêng liêng, và sự trông cậy tuyệt đối, mặc dù bệnh tình không thấy thuyên giảm.

Dọc đường chị cứ nằm mà đọc kinh lần chuỗi Mân Côi, không hề nói truyện với ai. Có nhiều người hỏi chị: sau khi chiêm ngưỡng Đức Mẹ, chị có thấy gì thay đổi trong con người không? Chị không trả lời, và cứ vẫn tin tưởng trông cậy tuyệt đối vào lòng từ bi của Đức Mẹ. Khi xe chở chị rẽ vào con đường làng. Bỗng chốc chị cảm thấy biến cố lạ thường, tình cờ chị nhấc chân tay lên được. Chị vội vàng đứng thẳng người lên, cao rao quyền phép Đức Mẹ. Phép lạ nhãn tiền. Tất cả hành khách đều cảm động. Họ đề nghị ngừng xe lại, chạy về báo tin cho gia đình và toàn thể dân làng đến tổ chức biểu tình hoan hô, cao rao quyền phép Đức Mẹ Fatima Mân Côi. Họ xếp thành hàng ngũ vừa đi vừa hát kinh và lần hạt Mân Côi cảm tạ Đức Mẹ. Về đến nhà thờ, cha sở thân chinh ra đón chị, vả tổ chức chầu Thánh Thể, để tạ ơn Chúa, đã ban cho chị, và cho giáo dân 1 phép lạ cụ thể. Từ đó giáo dân hết sức sốt sắng đọc kinh Mân Côi hằng ngày. Chị đã được trở về đờì sống bình thường mạnh khỏe, và cáng đáng mọi công việc nội trợ trong gia đình. Đi đâu chị cũng cao rao quyền phép Đức Mẹ Fatima Mân Côi.

Lời bàn : Những phép lạ nhãn tiền như vậy, đã được xảy ra rất nhiều lần tại Lô Đức, Fatima, nếu ta tuyệt đối tin tưởng vào quyền phép Đức Mẹ. Chỉ khi nào ta còn hồ nghi chưa hết lòng tin tưởng vào Mẹ, thì lúc ấy Đức Mẹ chưa ban , hoặc còn thử thách. Do đó khi chúng ta khấn xin Đức Mẹ 1 điều gì, thì việc tiên quyết là phải vâng theo thánh ý Chúa. Có khi Đức Mẹ không cho cái này, nhưng Đức Mẹ lại cho cái khác tốt hơn, có ích cho linh hồn hơn. Năm 1974, trong lúc tình hình chiến sự hết sức gay go, căng thẳng, thì chúng ta tổ chức rước tượng Đức Mẹ thánh du sangViệt nam. Ai cũng cầu xin cho được hoà bình. Từ phi trường Tân Sơn Nhất về Gò Vấp, người ta qùy cầu nguyện 2 bên lề đường cho bệnh nhân, và xin cho nưóc VN được hoà bình. Đức Mẹ đã cho hòa bình thật, nhưng là hoà bình trong đau khổ, trong sự hãm mình đền tội. Có ai ngờ được rằng cả triệu người VN di tản sang Mỹ làm ăn khá giả, học hành giỏi, bằng cấp cao. Ngay vấn đề đạo giáo ở VN hiện nay, cũng khá hơn, và đạo hạnh hơn trước nhiều.

 

45 : Chuỗi hạt Mân Côi với Linh Mục Phêro Maria Trưởng ở Phát Diệm

Nếu những ai là người cao niên hiện nay, gốc quê ở Phát Diệm, Ninh Bình, thì đều có nghe biết cha “thánh Trưởng”. Sỏ dĩ ngưới ta gọi ông là “thánh”, là vì Ông rất thánh thiện đạo đức, cũng giống như cha thánh Joan Vianney xứ Ars bên Pháp . Cha rất có lòng sùng kính Đức Mẹ, hằng ngày lần chuỗi Mân Côi, như cha Thánh Joan Vianney, hay là cha Padre Pio 5 dấu. Ngài cũng là cha chính xứ đạo Như Sơn. Xứ đạo của Cha nằm cạnh bờ sông Đáy. 1 mặt chảy ra biển, 1 mặt chảy lên Nam Định và Hànội. Do đó có rất nhiều người ỏ các tỉnh xa đến Như Sơn, để xin khấn. Tuy cha là cha chính xứ , nhưng hấu hết công việc nhà xứ, cha giao cho cha phó, và các thày trông coi. Hầu như cả ngày cha ở nhà thờ, đọc kinh cầu nguyện, và khấn cho hết người này đến người khác. Thế mà tối đến vẫn còn người khấn. Họ phải trọ ở lại qua đêm. Có người phải ở đến 3,4 ngày, chờ cho được xin cha khấn. Khi chúng tôi còn nhỏ đã có lần đến Như Sơn chơi, và xem cha khấn. Cha rất có lòng kính mến Đức Mẹ. Cho nên khi cha khấn, cha không quỳ bái gối kêu van như người ta vẫn làm, mà cha chỉ đơn sơ, dắt người bệnh đến trước mặt tượng Đức Mẹ, tay trái cầm chuỗi hạt Mân Côi, tay phải cha giơ tay cao lên nói truyện với Đức Mẹ, như 2 người nói truyện với nhau. Có người nói: khi cha khấn như vậy, thì thưòng Đức Mẹ hiện ra nới truyện với cha, Cha dắt tay người bệnh lên, và nói với Đức Mẹ: “ Mẹ thương lấy nó, gia đình nó khổ quá. Chồng bỏ đi xa, con cái còn nhỏ nheo nhóc. Nó thì bệnh nặng nguy hiểm. Mẹ cho nó khỏi bệnh. Con sẽ bảo chồng nó về, chỉ trong vài ngày nữa. Mẹ thương lấy nó. Hằng ngày con bắt nó lần hạt Mân Côi kính Đức Mẹ. Có điều gì Mẹ cho con biết, để con bảo gia đình nó. Thế là xong 1 buổi khấn. Chị ra về bằng an. Chỉ 2,3 hôm sau là chị khỏi bệnh. Chồng chị ở đâu bò về, còn mang theo mấy bao gạo nữa.

Có những người bị bệnh ung nhọt, hậu bối (ngày nay ta gọi là ung thư) rất nguy hiểm, chỉ còn chờ chết. Thế mà đến với cha , cha cũng khấn cho khỏi. Có 1 linh mục bạn đến với cha, hỏi cha khấn cách nào, mà ai cũng khỏi bệnh, hoặc được như ý. Cha trả lời đơn giản: trước khi cha khấn cho ai, cha đều lần hạt trước, rồi cha mới khấn sau. Cha khấn cho người ta chỉ bằng chuỗi hạt Mân Côi mà thôi. Đời sống cha Trưởng cũng giống hệt như đời sống cha thánh Joan Vianney, cũng cam khổ, ăn chay hãm mình. Ban đêm ma quỷ cũng đến phá phách như cha Vanney vậy. Có những đêm nó không cho cha ngủ, đập chỗ này phá chỗ kia, khiêng bàn khiêng ghế, xếp lộn xộn. Sáng ra có người đến xếp lại. Cha bảo cứ để vậy, có xếp rồi đêm chúng nó kéo đến cũng phá như vậy. Thà rằng để mặc chúng nó làm gì thì làm. Chỉ đêm nào cha cần phải ngủ, để hôm sau làm lễ sớm, thì đêm ấy cha không cho chúng nó đến phá. Muốn cho chúng không đến phá, cách tốt nhất là cha đeo tràng hạt khắp nơi: cửa ra vào bưồng ngủ, nhà khách ... thì đếm ấy chúng để cha ngủ yên. Đức cha Nguyễn bá Tòng, Giám Mục điạ phận Phát diêm, không tin. Đức cha bảo ông cha Trưởng này bị bệnh thấn kinh, chứ đâu mà có nhiều quỷ đến phá như vậy. Đức Cha cử Linh mục Luca San, tiến sĩ thần học, giáo sư Đại chủng Viên Phát Diệm, đến quan sát thật hư thế nào, về báo cáo cho Đức Cha. Cha San vâng lời Đức Cha đến Như Sơn, thăm cha Trưởng. Ngay khi gặp Cha San, cha nói: Tôi biết Đức Cha sai cha đến để xem quỷ thế nào. Vậy tối nay mời cha đến nghỉ ở đây, đêm cha sẽ thấy ma quỷ. Nếu cha ngủ không được, thì cha phải cho tôi biết ngay, để mời cha xuống nghỉ với các thày. Cha San nhất định ngủ ở phòng bên, để xem có gì về báo cáo với Đức Cha. Quả thực đêm ấy, ma quỷ về phá phách còn hơn cả ngày thường nữa. Cha San sợ quá, không phải sợ không ngủ, mà sợ ma quỷ có thể làm hại gì mình không ? Cho nên cha đã phải mời gọi cha Trưởng dậy, mà trình bày rằng: con tin cha, và sẽ về báo cáo cho Đức Cha biết, là ma quỷ có về phá phách cha thật. Không phải truyện đùa ! Ngày hôm sau cha San xách vali về sớm. Truyện này ai là người Phát diệm cũng đếu biết.

Cho nên càng ngày người ta càng tin tưởng Cha “thánh” Trưởng . Sau này khi về già , cha xin được về hưu ở nhà dòng khổ tu Châu Sơn, Nho quan, Ninh Bình, chỗ Đức Cha Lê hữu Từ làm Bề Trên nhà dòng. Người ta lại càng đến khấn đông, còn hơn trước khi cha ở Như Sơn. Số tiền dâng cúng, cha giao cho nhà dòng hết, để xây 1 thánh đường rất lớn, rất nguy nga, lấy tên là thánh đường Đức Mẹ Mân Côi, tu viện Châu Sơn. Cha đã qua đời trước ngày đồng bào công giáo di cư vào Nam.

Lời bàn : Đọc qua truyện này, ta thấy hễ ai có lòng tôn kính Đức Mẹ và năng lần chuỗi Mân Côi thì đều thành công hết. Cha Joan Vianney, cha Padre Pio 5 dấu, đều là những linh mục thánh thiện đạo đức. Thánh thiện đạo đức không phải các Ngài đã làm nên những công trình vĩ đại to lớn, mà chỉ là những việc bình thường : kính mến Đức Mẹ, năng lần chuỗi Mân Côi. Ta thử xem có ai năng lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ mà Đức Mẹ bỏ rơi không ?

 

46 : Chuỗi hạt Mân Côi chiến thắng quân Hồi Giáo

Năm 1571 dưới thời Đức Giáo Hoàng Pio V (1566-1572) xảy ra 1 biến cố rất lớn, làm sáng danh Đức Mẹ Mân Côi, không những lúc ấy, mà ngay cả bây giờ, chưa có 1 thánh tích nào làm sáng danh Đức Mẹ Mân Côi như vậy. Đó là vào năm 1571, Vua Selim đệ nhị, sau khi đánh đông dẹp bắc, đâm ra kiêu ngạo, muốn đem quân sang chiếm đóng Âu châu, tiêu diệt công giáo. Để thực hiện ý định đó , nhà Vua cho chiêu tập nhiều sư đoàn quân Hồi giáo thiện chiến, và quyết tâm giật được chiến thắng cuối cùng. Đứng trước mối nguy hiểm đe dọa hết sức nặng nể, Đức Giáo Hoàng PIO V hạ lệnh chiêu tập nghĩa binh thánh giá, để bảo vệ công giáo và nền văn minh Âu Châu. Lời kêu gọi của Đức Thánh Cha được các vua công giáo hưởng ứng nhiệt liệt . Đạo binh Thánh Giá được thành lập dưới sự hướng dẫn của các tướng lãnh thời danh, nhất là do sự tổng chỉ huy của tướng Don Juan d’Autriche. Ngày 17/9/1571, thủy quân công giáo tiến vào vịnh Lepante, dàn trận đối diện với đạo binh hồi giáo, đông gấp 10 lần. Đức Giáo Hoàng khuyên nhủ các quân nhân không nên cậy vào sức mạnh vũ khí, mà phải hoàn toàn trông cậy vào quyền phép Đức Mẹ Maria. Ngài truyền cho giáo dân khắp nơi phải lần hạt Mân Côi, cầu xin Đức Mẹ ngăn tay kẻ dữ, ban hoà bình chân chính cho Giáo Hội, và các quốc gia Âu Châu, đang lâm nguy trước sự tấn công vũ bão của địch.

Trước khi phất cờ khởi chiến, các tướng lãnh và quân đội sấp mặt xuống đất, cầu xin Đức Mẹ ban ơn toàn thắng. Đoạn hăng hái xông vào hỗn chiến với quân địch, ngay tại vịnh Lepantô. Đức Mẹ làm phép lạ cho gió và ánh nắng mặt trời, đổi ngược chiều sang bên đối phương. Thừa thắng , tướng Don Juan đốc quân tiến lên chém giết quân địch. Quân ta chiến đấu hăng say, và tin tưỏng , khiến địch quân phải thiệt hại vô kể: 30,000 quân hồi giáo tử trân, 5000 quân bị bắt làm tù binh, nhiều chiến thuyền địch bị đánh đắm. Lúc ấy tại Toà thánh Phero, Đức Pio V đang họp hội nghị quan trọng. Ngài bỏ phòng họp, hướng về phía vịnh Lepanto, và tuyên bố: Ta hãy vào nhà thờ tạ ơn Chúa và Đức Mẹ , vì chiến sĩ công giáo đã toàn thắng. Các hồng y biên ký giờ ấy là 5 giờ chìều ngày 7/10/1571. Do đó mà Hội Thánh Công giáo đã lấy tháng 10 làm tháng Mân Côi, để nhớ lại thánh tích vịnh Lepanto, chiến thắng mà Đức Mẹ đã cứu Giáo hội công giáo bằng chuỗi hạt Mân Côi. Để tưởng nhớ công ơn Đức Mẹ đã ban cho Hội Thánh chiến thắng Lepanto, ĐGH PIO V đã cho thiết lập lễ Đức Bà chiến thắng vào ngày 7/10 hằng năm. Đến đời ĐGH Gregorio Xlll công bố sắc lệnh Monet Apostolus ngày 1/4/1573, đổi lại thành lễ kính Đức Mẹ Rất Thánh Mân Côi. Hơn nữa cũng trong tháng 10/1917, Đức Mẹ cũng đã hiện ra lần cuối cùng tại Fatima và tuyên bố: “Ta là Nữ Vương Mân Côi”

Lời bàn : Chiến thắng Lepante là 1 chiến thắng huy hoàng nhất từ xưa tới nay. Người hồi giáo ngay bây giờ cũng còn ấm ức với sự thua trận này. Cho nên họ luôn tìm dịp để gây chíến với Giáo Hội công giáo, và Tây Phương. Vì họ cho Tây Phương là do ảnh hưởng của văn minh Công Giáo. Câu truyện thật nhỏ bé chẳng đáng gì của ĐGH Benedicto XVl, khi nói truyện tại quê nhà, mà rồi họ cũng xé ra to. Để có cớ phá phách thánh đường và giết hại tu sĩ nam nữ. Nhưng đã có bàn tay Thiên Chúa và Đức Mẹ Mân Côi, thì họ cũng chẳng làm gì được. Chúng ta hảy cầu nguyện cho tất cả các anh em công giáo đang sinh sống tại các nước Hồi Giáo.

 

47 : Chuỗi hạt Mân Côi với cặp vợ chồng trẻ.

Tại miền nam nước Ý, có 2 vợ chồng còn rất trẻ,. Lấy nhau đuợc 3 năm, mà đã có 2 đứa con nhỏ. Trước kia thì cả 2 anh chị đi làm, nhưng từ ngày có 2 cháu, thì chỉ mình anh đi làm. Chị phải ở nhà trông coi các cháu, và lo việc nội trợ trong gia đình. Chị rất vui vì được ở nhà, chỉ cần 3 tiếng đồng hồ là dọn dẹp xong. Có nhiều thì giờ đọc kinh lần chuỗi Mân Côi. Chị thường nói với bạn bè: chị say mê lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ, không những để đọc kinh đền tạ Trái Tim Đức Mẹ, mà còn là 1 thích thú, mỗi khi chị ngồi lần hạt. Tâm hồn thoải mái, không phải suy nghĩ lo lắng bất cứ vấn đề gì. Khi nào gặp sự khó khăn, bệnh tật, chị lần hạt kính Đức Mẹ, thì đều được Đức Mẹ nhận lời, cho chị được như ý.

Rồi 1 hôm chị đang lần hạt đọc kinh như vậy, thì anh chồng về sớm hơn mọi khi, thấy vợ đang lần hạt. Con cái thì bỏ bê, không săn sóc gì cả, nhà cửa lộn xộn bừa bãi. Anh nổi nóng lên, quá giận mất khôn, anh túm lấy chuỗi hạt Mân Côi chị đang đeo ở cổ, mà giựt. Nhưng với sức lực như vậy, mà chuỗi hạt Mân Côi mong manh, anh cũng không sao giựt cho đứt được. Anh đành phải kéo chị lê thê, tựa như người cầm dây thừng mà lôi đi. Chi đau cổ quá, kêu lên: Thôi, anh tha cho em. Nếu anh cần lấy chuỗi hạt Mân Côi, thì để em tháo ra đưa cho anh. Chị liền tháo chuỗi hạt đang đeo ở cổ, trao cho anh. Anh chồng cầm lấy chuỗi hạt, tự nhiến té nhào xuống đất, bất tỉnh nhân sự, 2 mắt trợn trừng, miệng xùi bọt mép, tưởng chết ngay. Hàng xóm nghe tin, vội vã tuốn đến xem sư thể nào, có cứu được không ? Lúc ấy chị vợ cuống lên, sợ chồng chết, thì lấy ai đi làm nuôi con. Cho nên chị khấn xin Đức Mẹ: Xin Mẹ tha cho chồng con, để anh được sống, ăn năn trở lại, đi làm nuôi đàn con nhỏ. Chị liền cầm chuỗi tràng hạt đeo vào cổ anh chồng. Tức thì anh ngồi dậy, như không có truyện gì xảy ra. Mọi người hàng xóm đều chứng kiến 1 phép lạ nhãn tiền, do màu nhiệm của chuỗi hạt Mân Côi. Anh tỉnh dậy rất hối hận, vì những việc làm sai trái, xúc phạm đến Đức Mẹ, đến người vợ thân yêu của mình. Nếu không có chị vợ, thì anh đã chết mất linh hồn. Từ đó, anh ăn năn hối cải, và đeo luôn chuỗi hạt mà vợ đã trao cho anh, cho đến trọn đời.

Ngày nào tối sáng anh cũng cùng vợ sốt sắng lấn chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ. Gia đình trở nên hạnh phúc, đầm ấm thương yêu nhau, lo làm ăn và dạy dỗ con cái nên thân nên người.

Lời bàn : Câu truyện trên đây rất phù hợp với nhièu gia đình công giáo chúng ta. Chúng tôi đã thấy có nhiều gia đình lâm vào tình trạng y như cốt truyện gia đình này. Để cảnh cáo anh chàng khô đạo. Sức lực như vậy mà không giựt nổi 1 chuỗi hạt Mân Côi mỏng manh, nhưng có sức mạnh vạn năng. Đó là quyền phép Đức Mẹ. Ngay từ bây giờ các anh chị cũng nên tập cho con cái mình, mộ mến chuỗi Mân Côi. Kẻo lớn lên 15, 16 tuổi là không sao dạy bảo được chúng. Tối đến bắt con nhỏ ngồi cạnh cha mẹ, tập cho các cháu lần hạt Mân Côi. Các cháu sẽ quen , rồi thành tập quán tốt. Nên thánh là có những thói quen làm việc lành phúc đức. Như chị vợ trên đây, có thói quen lần chuỗi Mân Côi. Ngày nào chị không lần chuỗi Mân Côi, là ngày đó thiếu sót không yên lòng. Ước gì câu truyện trên đây được nhiều gia đình công giáo đọc thật kỹ, để luôn hướng về Đức Mẹ Mân Côi.

 

48 : Chuỗi hạt Mân Côi với sứ mệnh sau cùng của chị Lucia

Cha Agotinot Enert, người đang lo việc phong thánh cho Phanxicô và Giaxinhta, nói rằng: từ Fatima, tôi đem đến cho anh chị 1 sứ mệnh khẩn thiết. Tôi được Đức Giáo Hoàng cho phép tôi được đến thăm bà Lucia. Bà tiếp tôi trong vẻ buồn rấu. Thoạt trông thấy Bà, tôi thấy Bà gầy đi, và có vẻ lo âu khổ sở. Bà nói: “ Thưa Cha, Đức Mẹ không hài lòng, vì nhân loại không thi hành các Mệnh lệnh năm 1917. Kẻ lành thì cứ theo đường hướng cũ, còn kẻ dữ thì cứ dấn thân vào đường tội lỗi. Cha hãy tin con đi: chẳng bao lâu nữa, Chúa sẽ trừng phạt thế gian cách nặng nề chưa từng có. Bao nhiêu linh hồn đang sa hoả ngục. Người ta không chịu cầu nguyện, và không ăn năn hối cải. Đức Mẹ đã nói với con nhiều lần là nhiều quốc gia sẽ biến khỏi mặt đất. Xin cha nhớ rằng: ma quỷ sẽ đưa ra 1 trận chiến quyết liệt chống Đức Mẹ, là vì có nhiều linh hồn tu sĩ và linh mục sa ngã, đã kéo theo bao nhiêu linh hồn sa hoả ngục. Cha phải cho nhân loại biết ngay là đừng chờ đợi Đức Giáo Hoàng và các Giám Mục kêu gọi sám hối. Tuỳ sáng kiến mỗi người, hãy sám hối ngay, sửa lại đời sống. Ma quỷ muốn chiếm đoạt các linh hồn đã tận hiến. Nó gợi ý người ta phải canh tân đời sống tu sĩ, từ trước đã tạo ra 1 đời sống nội tâm khô cằn.

Cha hãy nói cho thiên hạ biết lý do nào làm cho Phanxicô và Giaxinta nên thánh. Là vì các em thấy sự buồn phiền của Đức Mẹ, và sự trông thấy hoả ngục... Mẹ lặp lại cho con rằng: phương thuốc cuối cùng Mẹ ban cho thế gian trước ngày thế mạt, là Chuỗi hạt Mân Côi. Thưa cha, chúng con phải làm cho Chuỗi hạt Mân Côi có hiệu quả bằng sự hy sinh. Chúng ta hãy lần hạt Mân Côi với lòng yêu thương và sùng kính Đức Mẹ. Con không muốn làm cho người ta phải hoảng sợ, nhưng cần phải gióng lên 1 tiếng kêu khẩn thiết, là chúng ta đang sống vào thời gian cuối cùng rồi

Lời bàn : Ba chị em Lucia , Phanxicô và Giaxinta là 3 trẻ đặc biệt có lòng sùng kính Đức Mẹ Mân Côi ngay từ khi còn rất nhỏ. Các em thả đàn trừu cho chúng gặm cỏ, rồi cả 3 chị em tìm chỗ thanh vắng để đọc kinh Mân Côi. Có khi vì mải chơi. các em chỉ đọc vắn tắt: 1 em đoc: Kinh mừng Maria. Em kia thưa: Thánh Maria. Thế là xong 1 kinh Kính Kính Mừng. Sự đơn sơ chân thật ấy, cũng đã làm cho Đức Mẹ vui lòng. Cho nên khi nói đến Fatima là nói đến chuỗi hạt Mân Côi. Đức Mẹ đã hiện ra nhiều lần và khuyên bảo người ta hãy năng lần chuỗi Mân Côi. Có thể nói không nơi nào Đức Mẹ hiện ra mà đã khuyên bảo người ta năng lần chuỗi Mân Côi cho bằng ở Fatima. Đến ngày cuối cùng Đức Mẹ lại còn trịnh trọng tuyên bố rõ ràng: Ta là Nữ Vương Mân Côi. Cho nên Sứ Mạng cuối cùng cuả chị Lucia là truyền bá lòng sùng kính Đức Mẹ Mân Côi. Ta hãy nghe chị phát biểu với các chị em trong dòng kin Coimbra, khi chị sắp qua đời: “Không có gì khó khăn ở trên thế gian này, mà chúng ta không giải quyết được bằng chuỗi hạt Mân Côi.

 

49 : Chuỗi hạt Mân Côi chặng đường thánh giá

Không biết từ đâu, và từ bao giờ, người ta đã truyền bá phương thức lần chuỗi Mân Côi chặng đường thánh giá. Trong 1 tập Hồ sơ của 1 thày dòng, chúng tôi thấy có tài liệu này. Tương truyền Đức Mẹ đã hiện ra với 1 nử tu, truyền bá phương thức lần chuỗi Mân Côi chặng đường thánh giá. Khi nào rất cần thiết, như cầu cho người đang hấp hối sắp qua đời, khi phải xin 1 ơn gì rất đặc biệt cho các linh hồn mồ côi, trong những ngày giỗ đọc kinh cho linh hồn ông bà cha mẹ, hay khi khấn xin 1 ơn gì đặc biệt, thì có thể áp dụng phương pháp lần chuỗi Mân Côi chặng đường thánh giá.

Lần chuỗi Mân Côi chặng đường thánh giá đòi hỏi phải có sự có gắng, hy sinh, vì thời gian rất lâu. Phương thức lần chuỗi Mân Côi chặng đường thánh giá như sau: 1- Trước hết cầm ảnh chuộc tội , đọc kinh Tin kính, 1 lạy Cha, 3 kính kính mừng, (kính Mẹ đồng trinh, Mẹ Thiên Chúa, Mẹ Vô nhiễm). 2- Ngắm đàng thánh giá: Sau mỗi chặng, đọc 1 lạy Cha, 10 kimh kính kính mừng, 1 sáng danh và lời nguyện: “Jesu Maria Juse, con yêu mến Chúa, xin cứu các linh hồn” “Lạy Chúa xin tha tội cho chúng con... (lời nguyện Fatima)” “Ngợi khen các thương tích Chúa Kito, vì đã chữa chúng con khỏi đau đớn tội lỗi” “Ngơị khen máu cực châu báu Người, xin rửa sạch các sự dữ chúng con” 3- Đọc thêm chặng thứ 15: “Lạy ơn ĐCJ sau khi đã chịu chết, và táng trong mồ 3 ngày. Người đã sống lại vinh hiển, và ở lại với người ta trong Bí Tích Thánh Thể cho đến tận thế. Xin cho chúng con giữ đạo nên ở đời này, cho ngày sau được sống lại vinh quang cùng Chúa đời đời” . Sau đọc kinh Vật Mọn, và kinh Lạy Nữ Vương. (Ghi chú: đọc chuỗi Mân Côi sốt sắng, cứu được 10.000 linh hồn ở luyện ngục, và 100 người khỏi sa hoả ngục). Đọc chuỗi hạt Mân Côi chặng đưòng thánh giá này lâu khoảng 45 phút, nhưng rất ích lợi, xin khấn, và xin cho các linh hồn mồ côi trong luyện ngục, đều được kết quả rất tốt đẹp.

Lời bàn : Phương thức lần chuỗi Mân Côi chặng đường thánh giá, không nằm trong chuỗi hạt Mân Côi, nhưng là kết hợp 14 sự thương khó ĐCJ và 7 sự đau đớn của Đức Mẹ trên chuỗi hạt Mân Côi. Chúng ta chỉ nên áp dụng phương thức này trong trường hợp rất cần thiết: như có người đang hấp hối, hoặc cầu xin đặc biệt cho các linh hồn mồ côi, đọc kinh giỗ cho ông bà tổ tiên. Ở VN đã có nhiều nơi áp dụng phương pháp đọc kinh này. Cũng như khi ĐCJ truyền cho chị thánh Faustina, lấy chuỗi hạt Mân Côi mà đọc kinh kính lòng thương xót Chúa.

 

50 : Chuỗi hạt Mân Côi với Bernadette ở Lourdes nước Pháp

Trên thế giới này có 2 trung tâm hành hương lớn nhất, và cũng quan trọng nhất. Đó là Fatima và Lộ Đức (nước Pháp). Lô Đức có trước Fatima. Năm 1858 Đức Mẹ đã hiện ra với cô bé Bernadetta tại hang Massabielle 18 lần, để xác định Đức Mẹ là Nữ Vương Vô Nhiễm nguyên tội. Vì năm 1854 Đức Giáo Hoàng PIO lX đã tuyên bố tín điều Đức Mẹ Vô nhiễm nguyên tội. Sau đó có nhiều phe phái nổi lên chống báng tính cách vô nhiễm của Đức Mẹ, thì Đức Mẹ đã hiện ra để xác định điều đó. Còn tại Fatima Đức Mẹ đã hiện ra với 3 trẻ năm 1917 (đang lúc có đại chiến thế giới thứ 1). Cách nhau hơn 40 năm. Cả 2 sự kiện hết sức vĩ đại. Nói lên tầm quan trọng của đức tin công giáo. Những người vô thần thường nói không có Chúa và cũng chẳng có đời sau. Thì đây Đức Mẹ đã hiện và nói rõ: Phải ăn năn thống hối và cải thiện đời sống. Vậy nếu không có Chúa, không có Đức Mẹ, thì ai có quyền hiện ra công khai như vậy. Không lẽ ma quỷ ? Mà nếu đã công nhận có ma quỷ thì cũng phải công nhận có Chúa, có đời sau. Cho nên ngày nay Hôi Thánh đã rất tôn trọng 2 nơi thánh thiêng này, để làm chứng cho đức tin công giáo, chống lại bọn vô thần thường xúc phạm đến tôn giáo.

Vậy sự tích như thế nào khi hiện ra tại Lộ Đức? Ngày thứ tư 11/2/1858, tại Lộ Đức nước Pháp, có 2 cô con gái con bác thợ xay bột Bernadette và Marie Toinette rủ nhau kiếm củi bên bờ sông Gave. Khi gần tới hang Massabielle, thì nghe có tiếng ồn áo như cơn giông sắp tới. Cô nhìn trái phải không thấy cây cối động đậy . Rồi nhìn vế phía hang cô thấy hiện ra 1 bà đẹp lắm. Bà nhìn cô mỉn cười và ra hiệu cho cô lại gần Bà. Cô không sợ nữa, mở mắt nhìn Bà, rồi rút tràng hạt đọc kinh. Bà gật đầu tỏ vẻ bằng lòng , rồi Bà cũng cầm chuỗi Mân Côi. Bà và cô cùng lần chuỗi Mân Côi. Nhưng bà không đọc . Cứ hết 1 chục thì Bà mới đọc Kinh Sáng danh, để ngợi khen Thiên Chúa. Lần hạt xong , Bà vào hang và biến đi. (Truyện tích Đức Mẹ hiện ra ở Lộ Đức dài lắm, tất cả 18 lần. Ở đây chúng tôi chỉ chú trọng đến chuỗi hạt Mân Côi) . Hiện ra lần thứ 5 ngày thứ sáu 20/2/1858, Đức Mẹ dạy cô khi lần hạt phải đọc rõ ràng khoan thai từng tiếng một. Hiện ra lần 15 ngày thứ tư 4/3/1858. Đức Mẹ cùng cô lần chuỗi Mân Côi. Hiện ra lần thứ 17, ngày thứ tư 25/3/1858, Đức Mẹ hiện ra nói với cô: “Ta là Đấng chẳng mắc tội tổ tông”. Đây là Đức Mẹ tuyện xưng tước phẩm “Vô nhiễm” lần thứ 2. Tuyên xưng lần thứ nhất, khi hiện ra tại Rue du Bac gần Paris năm 1830, và dạy đọc” Lạy rất thánh Trái Tim Vô nhiễm, xin cầu cho chúng con là kẻ chạy đến cùng Mẹ” . Điều đáng chú ý nhất là lần nào hiện ra Đức Mẹ cũng lần chuỗi Mân Côi chung với cô. Sau này nếu có ai hỏi thì cô trả lời: Đức Mẹ dặn phải cầu nguyện cho kẻ có tội bằng chuỗi hạt Mân Côi.

Như vậy rõ ràng là Đức Mẹ quan trọng hóa chuỗi hạt Mân Côi như thế nào. Cũng như sau này, khi hiện ra tại Fatima 6 lần, Đức Mẹ đã nói đến 12 lần về việc lần chuỗi Mân Côi. Ờ bài này chúng tôi chỉ chú trọng đến chuỗi hạt Mân Côi, mà không đề cập đến các vấn đề khác thuộc phạm vi Lô Đức, cùng những phép lạ Đức Mẹ đã ban cho người ta, mà các nhà Bác học đã làm chứng điều đó.

Lời bàn : Không còn hồ nghi chối cãi gì nữa ! Đức Mẹ đã hiện ra nhiều lần và xác định rõ mục tiêu của người công giáo là Thánh Thể và chuỗi hạt Mân Côi. Nếu chúng ta làm tròn 2 điều quan trọng đó, thì coi như chúng ta đã giữ đạo nên , và chắc chắn sẽ được hưởng phúc đời sau trên nuớc thiên đàng.